Kiếmámám Gãỹỹy Đao Rơi Khi Tuấn Luận bước vào công đường thì hai hàng nha sai đồng loạt nện gậy xuống sàn gạch rồi xướng lên:
- Vu vu ...
Tuấn Luận nheo mày khi nghe tiếng xướng âm của bọn nha sai trong công đường. Chàng có cảm tưởng mình đang là tội phạm của vị đại nhân họ Mạc này.
Tuấn Luận vẫn ung dung chấp tay sau lưng không một chút e dè gì trước sự uynghiêm của chốn công đường. Gã giáo đầu đứng bên nhìn chàng.
Tuần phủ Mạc Dương Can trong bộ quan phục bước ra án thư. Lão đĩnh đạc ngồixuống, hướng mắt nhìn Tuấn Luận. Hai người đối mặt nhìn nhau.
Bất thình lình, Tuần phủ Mạc Dương Can vỗ mạnh khối sắt thị oai.
Rầm ...
Thao tác của Tuần phủ Mạc Dương Can thuần thục đến độ tưởng như lão đã từngvỗ bàn thị oai nên biến thành thói quen. Vỗ bàn xong, lão gằn giọng nói:
- Đã đến công đường sao không quỳ xuống?
Ngay lập tức bọn nha sai đồng loạt xướng lên:
- Uy vũ ...
Phàm những ai bước lên công đường chứng kiến sự uy nghi đã sờn lòng hãi hùng chứ đừng nói giữ được tịnh tâm, nhưng Tuấn Luận thì không. Chàng vẫnđiềm nhiên đứng nhìn Mạc Dương Can.
Thấy chàng vẫn dửng dưng, Mạc Dương Can cáu gắt quát:
- Ngươi đứng dưới công đường sao lại không quỳ xuống trước mặt bổn phủ?
Tuấn Luận điềm nhiên đáp lời Mạc tuần phủ:
- Nếu tại hạ là tội nhân sẽ quỳ xuống trước công đường để đại nhân phánxử. Nhưng rất tiếc tại hạ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/1995379/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.