Ông nội Bạch thu lại mặt mũi nghiêm túc, trong lòng nở hoa nói:
“Biết là được, mau ăn cơm đi.”
Bạch Tuấn Thành ngồi bên cạnh cô, nghiêng đâu ghé bên tai cô:
“Chồng cô thích ăn thịt bò, sao tôi lại không biết vậy?” Giọng điệu tà mị đến cực điểm, khiến tai Giai Kỳ đỏ hồng:
“Chồng tôi thích ăn, tôi cũng thích ăn. Được chưa.”
Khóe miệng Bạch Tuấn Thành cưng chiều khó giấu được.
Quy củ của ông nội Bạch chính là sau bữa ăn cùng nhau đi dạo nửa tiếng đồng hồ, Giai Kỳ nói:
“Có thể không đi không ông nội?”
Ông nội Bạch kiên quyết lắc đầu: “Không được, con cháu nhà họ Bạch đều phải đi.”
“Lạnh!”
Bạch Nhi Nguyệt rụt cổ co mình trên sofa với Giai Kỳ. Hơn nữa trước đây chưa nói đến chuyện đi dạo mà.
Bạch phu nhân là chủ mẫu nên có thể không đi, không ai nói gì cả, nhưng một cháu dâu một cháu gái như Giai Kỳ và Nhi Nguyệt lại rất dễ chỉ huy.
Ông nội Bạch chơi hạt đào bảo bối của mình trong tay:
“Ông một thân già nua còn ra ngoài đi dạo, lẽ nào hai đứa con còn sợ lạnh hơn ông sao?”
Lúc nói ra những lời này, Bạch Tuấn Thành và Bạch Quân Đàm theo bản năng che miệng cười trộm. Giai Kỳ khẽ gật đầu:
“Vâng, sợ lạnh.”
Ông nội Bạch không còn lời nào để nói.
Giai Kỳ nhìn hai anh em Bạch Tuấn Thành và Bạch Quân Đàm ngồi trên sofa thoải mái, trong lòng cô luôn mất cân bằng, mất hứng. Cho nên lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-co-mot-co-vo-tai-phiet/2713102/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.