Bạch Tuấn Thành đáp: “Ừm.”
Giai Kỳ: “Em mua đồ ăn vặt cho bọn họ nhưng bọn họ đều không dám ăn, hây, anh bỏ quy củ này đi. Hoặc là anh xem như mình mờ mắt đi.”
Bạch Tuấn Thành nhìn túi lớn phía sau cô đều là đồ ăn vặt:
“Em đến trung tâm thương mại mua cái này sao?”
Giai Kỳ gật đầu: “Ừm, sao vậy?”
Bạch Tuấn Thành nói: “Em ăn từ từ thôi, để bọn họ tan làm rồi ăn.”
Giai Kỳ đi tới làm nũng: “Đừng mà, tan làm sẽ không ngon đâu.”
Bạch Tuấn Thành nói tiếp: “Lại chưa xé bao bì. Em nghe lời đừng quậy.”
Giai Kỳ ra sức nịnh nọt: “Chồng, mọi người làm việc chăm chỉ cả buổi sáng, chỉ ăn ngày hôm nay thôi, không có lần sau đâu.”
Bạch Tuấn Thành nói: “Ăn đồ của em đi.”
Giai Kỳ ôm cánh tay Bạch Tuấn Thành, liên tục lắc lư khiến Bạch Tuấn Thành không thể làm việc:
“Ông xã, em đã khen với bọn họ, nói chắc chắn anh sẽ để cho bọn họ ăn, anh hãy nể mặt em một chút đi. Chỉ một lần thôi!”
Bạch Tuấn Thành không nói gì nhìn ra ngoài cửa sổ, có thể làm gì được đây?
Mặt mũi của vợ là lớn nhất!
Bạch Tuấn Thành đứng lên, Giai Kỳ lập tức ôm chặt lấy cánh tay Bạch Tuấn Thành:
“Anh làm gì vậy?”
Bạch Tuấn Thành nói: “Tôi không ra ngoài nói, bọn họ dám ăn sao?”
Giai Kỳ ôm cổ Bạch Tuấn Thành, vì vấn đề chiều cao mà chỉ hôn được lên cổ Bạch Tuấn Thành:
“Chồng, yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-co-mot-co-vo-tai-phiet/2713073/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.