Người cung An Khánh khiêng ta về.
Khi nhìn thấy ta, Triệu Dần Chi vừa tức giận vừa kinh ngạc.
Tức giận vì Hàn quý phi ngang nhiên ra tay với ta, còn kinh ngạc là vì nàng ấy lại vẫn để ta còn sống.
Trông Triệu Dần Chi tức giận như vậy, trong lòng ta cũng thấy có lỗi với hắn.
Ta lại lợi dụng hắn.
Mọi người đều nói hắn lòng dạ thâm sâu, vô cùng nham hiểm, nhưng ta lại thấy hắn quá dễ tin người. Nhất là tin người chuyên nói dối lừa gạt người khác như ta.
Hoặc là, người có thể khiến hắn tin tưởng phải là một nô tài trung thành, tận tâm với phế hậu. Nếu không phải ta từng hậu hạ phế hậu, có lẽ hắn sẽ không bao giờ nhìn đến ta.
Sống nếu mềm lòng sẽ rất dễ bị kẻ ác khi dễ. Cho nên, chớ trách sao ta lại lạnh lùng vô tình. Ta chỉ muốn sống mà thôi.
Ta nói với Hàn quý phi, Triệu Dần Chi vẫn luôn ái mộ phế hậu. Nhưng hắn lại là một thái giám nên chỉ có thể làm một nô tài trung thành. Hắn từng ngấm ngầm giúp đỡ phế hậu rất nhiều lần. Hắn cứ ngỡ phế hậu bị Hàn quý phi mưu hại, nên mới sắp xếp ta ở bên hoàng thượng, tìm cơ hội để hoàng thượng sủng hạnh ta. Như vậy sẽ có lợi cho hắn giúp hắn phất lên như diều gặp gió, thăng quan tiến chức. Đến lúc ấy sẽ để ta dùng cách của hắn hãm hại Hàn quý phi, khiến người cũng phải nếm trải những đau khổ mà phế hậu từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thanh/2556480/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.