Ta nghĩ sự kiện khóa cửa ngày đó hình như trong lòng Lục tiểu bằng hữu đã thực sự tạo thành một loại bóng ma tâm lý.
Ví dụ như chỉ cần ta biến mất trước mặt hắn trên ba phút, hắn sẽ biểu hiện rõ ràng bất an; trên mười phút, hắn sẽ lên tiếng khóc lớn, khiến cho hiện tại A địch luôn luôn Tây trông chừng ta, Đông lại trông chừng cái đuôi kia.
Ví dụ như mỗi sáng sớm, hắn luôn luôn có biện pháp so với ta càng dậy sớm hơn, quần áo chỉnh tề ngồi bên giường ngây ngốc nhìn ta. Ta bị hắn dọa vài ngày, cho đến giờ vẫn không thể quen nổi.
“Ngươi dậy sớm như vậy làm gì?”
Mỗi sáng sớm, ta đều hỏi hắn chuyện này.
“Ta đói bụng.”
Sau đó mỗi sáng sớm, hắn dùng cái biểu tình lăng lăng ngơ ngác trả lời câu hỏi của ta, thế là ta chỉ có thể nhanh nhanh giúp hắn chuẩn bị bữa sáng, vô pháp ép hỏi tiếp.
Ta bắt đầu hoài nghi chỉ số thông minh của tiểu hài tử năm tuổi này, rốt cuộc làm sao lại biết cư xử khôn khéo như thế.
“Ngươi nghĩ hắn có phải giả bộ mất trí nhớ không đây?”
Sau giữa trưa, cửa hàng vẫn không có người khách nào, ta và A Địch sóng vai ghé vào quầy quan sát Lục Bách Đông, bản thân hắn hoàn toàn không phát giác hành động lén lút này của chúng ta.
“Ta chỉ biết nếu hắn không mất trí nhớ, nhất định là cực phẩm.”
A Địch sờ sờ cằm suy nghĩ nói, lập tức bị ta khinh thường xuy một tiếng.
Vào ban đêm, ta lên kế hoạch tính mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si/134666/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.