‘Đêm thật đẹp dù rằng có nguy hiểm, vẫn luôn có người giương mắt nhìn đêm. Tình yêu thật đẹp dù rằng có nguy hiểm, nguyện lấy mọi thứ đổi cho nước mắt ngàn năm. Nỗi đau thật đẹp dù rằng có phải chịu đựng, cũng muốn nếm thử mùi vị thịt nát xương tan. Nàng thật đẹp dù rằng không nói gì, ta đều muốn dùng gạch xây tường đoạn tuyệt với thế giới. Vương phi của ta, ta chỉ muốn vẻ đẹp của nàng….’
Một chiếc xe việt dã chạy với tốc độ cao phát ra tiếng nhạc chói tai, trong bốn người trẻ chỉ có người đang lái xe là vẫn còn chút tỉnh táo, những người khác đều đã quá mức hưng phấn rồi.
Cầm lái – Nguyên Dã, sinh viên khoa luật đại học T.
Ghế trước – Thạch Lỗi (biệt hiệu Thạch Đầu),sinh viên khoa luật đại học T, là bạn học với Nguyên Dã.
Phía sau bên trái – Đại Bằng, sinh viên khoa nhạc đại học T.
Phía sau bên phải – Khương Siêu, sinh viên khoa y đại học T.
Bốn người này là bạn cùng phòng trong ký túc xá, bọn họ nhân dịp nghỉ lễ lái xe tới Vân Nam du lịch. Đoạn đường lái xe này đi qua Côn Minh, Đại Lý, Lệ Giang, trạm tiếp theo là hồ Lô Cô mỹ lệ. Mấy ngày lộ trình sau đó, bốn người đã không còn sự hưng phấn lúc mới xuất phát của ngày đầu lúc. Trong mấy người chỉ có Nguyên Dã và Thạch Lỗi là có bằng lái, vì vậy cả đường đi hai người đều là cậu mệt thì tôi lái, tôi mệt thì cậu lái.
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tich/3546789/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.