Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau là chủ nhật, Tiểu Lệ và Tiểu Thu hai người bắt xe đến nhà dì Tiểu Lệ. Dì của Tiểu Lệ đối với sự ghé thăm của hai người có chút bất ngờ, có điều vẫn nhiệt tình tiếp đón các cô, làm một bàn đầy thức ăn ngon cho hai người. Dì của Tiểu Lệ là con gái lỡ thì, vẫn chưa kết hôn. Đối với chuyện xảy ra tại trường trung học H vài năm trước bà vẫn còn rất ấn tượng.

Nữ sinh gặp chuyện không may kia là nữ sinh trong khóa tốt nghiệp năm đó, tên là Đinh Manh. Thành tích học tập rất tốt, cũng rất xinh đẹp, là hoa khôi có tiếng của trường cấp ba. Khi đó có rất nhiều bạn nam theo đuổi cô, nhưng lúc đó đang ôn thi vào đại học, toàn bộ tâm tư của cô đều đặt ở việc học, đối với con trai bên cạnh không có để tâm.

Sau đó trước khi thi đại học một tháng thì xảy ra chuyện, bạn cùng phòng của cô lén xem nhật ký của cô, phát hiện hóa ra cô vẫn luôn thích thầy chủ nhiệm trong lớp. Là một thầy giáo trẻ mới về công tác ở trường vài năm.

Do xuất phát từ lòng ghen tị, bạn học này mới đem nhật ký của Đinh Manh dán trên bảng thông báo của trường. Vốn chỉ là đơn phương thầm thương trộm mến đột nhiên lại thành cả trường đều biết, khiến cho cả cô và thầy kia đều trở tay không kịp. Lại thêm lời đồn đại lan tràn, không tới vài ngày sự tình càng đồn càng khó nghe!

Thầy giáo cũng bởi vì chuyện này mà từ chức, việc này đối với Đinh Manh đả kích quá lớn. Hiệu trưởng vậy mà còn đích thân tìm Đinh Manh nói chuyện, để cô đặt toàn bộ tâm tư vào chuyện học hành, không cần nghĩ tới mấy chuyện lộn xộn này.


Kỳ thực bi kịch vốn có thể ngăn ngừa được, nhưng chỉ là lúc này cứ mỗi lần lại mỗi lần không giải quyết được, Đinh Manh quyết định tự sát. Sau khi cô chết, không biết là do áy náy hay là sợ hãi, nữ sinh đem nhật ký của cô dán ra ngoài bị điên. Bạn cùng phòng với cô cũng đều chuyển trường, sau đó cũng có mấy học sinh mới chuyển vào ở phòng 402, nhưng các cô đều nói buổi tối đều có tiếng động lạ! Không ai dám ở phòng 402 nữa! Trong lúc đó trong số những nữ sinh có một nữ sinh là con gái lãnh đạo thành phố, bởi thế nên trường học bị áp lực phải đổi phòng 402 thành phòng tạp vụ. Về sau, truyền thuyết liên quan đến phòng 402 đều được các bạn học mới truyền miệng…

Trên đường trở về trường, hai người đều bất an không yên. Xem ra vấn đề chính đến từ phòng 402, mấy ngày này còn ở lại phòng Tiểu Lệ được, sau này thì sao chứ? Tiểu Thu nghĩ muốn nát đầu mà cũng không ra được cách nào. Đành phải tới đâu tính tới đó.

Tiểu Thu lại nghĩ tới Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết rốt cuộc là ai chứ? Là muốn giúp mình hay là muốn hại mình? Toàn bộ mọi chuyện đều không rõ ràng. Buổi tối Tiểu Lệ lo Tiểu Thu sợ nên ngủ chung một giường với cô, có người ngủ bên cạnh thật tốt, cuối cùng cũng có thể ngủ một giác an ổn rồi. Tiểu Thu hạnh phúc nghĩ tới, an tâm ngủ thiếp đi.

Một cảm giác khác thường làm Tiểu Thu sợ hãi tỉnh dậy, cô cảm thấy trên mặt ngứa ngáy, lấy tay sờ sờ thì thấy hình như toàn tóc với tóc! Trong lòng Tiểu Thu ớn lạnh, trợn mắt đã thấy đâu còn ở trong phòng Tiểu Lệ nữa, đây rõ ràng là phòng 402 a, mà người bên cạnh sớm đã không còn là Tiểu Lệ nữa, mà là, là Đinh Manh.


Khuôn mặt trắng bệch của cô ta gần trong gang tấc, trên mặt là một nụ cười vô cùng quỷ dị, trong đôi mắt không có con ngươi từ từ chảy máu đen.

Tiểu Thu bị dọa muốn tè ra quần, chỉ đành phải bình tĩnh nói với Đinh Manh. “Chị là chị Đinh… chị Đinh khóa trên? Em với chị không thù không oán, sao chị lại tới hại em.”

“Haha…. ha….. ha…” Đinh Manh cười thê lương. “Tao… bị… như… thế… này… là… có… thù… oán… với… ai… chứ?” Giọng nói của cô ta vừa gắt vừa chói tai, giống như từ địa ngục tới.

“Em chỉ là…. bất đắc dĩ mới… mới ở trong phòng của chị, em sẽ cố gắng… nhanh chóng dọn đi!” Tiểu Thu run rẩy nói.

“Không được! Mày phải chết, chỉ có mày chết, mới có thể thay tao vĩnh viễn ở phòng 402 này! Ha… ha… ha” Đinh Manh gần như điên cuồng.

Tiểu Thu tự biết không thể làm gì, đành phải nhắm mắt chấp nhận số mệnh. Nhưng chính lúc này, một luồng ánh sáng đỏ chiếu trên người Đinh Manh, chỗ bị chiếu lập tức cháy đen.


“Đồ súc sinh! Ba lần bốn lượt làm hỏng chuyện của tao! Hôm nay tao nhất định phải đánh cho mày hồn bay phách tán!” Đinh Manh tức giận nói. Nói xong biến thành một luồng ánh sáng trắng bay thẳng đến luồng ánh sáng đỏ.

“Súc sinh? Tiểu Tuyết sao có thể là súc sinh chứ?” Tiểu Thu nghi hoặc nhìn hai luồng sáng đánh nhau túi bụi.

“Ác quỷ, ngươi đừng mơ mộng hão huyền! Ta tuyệt đối không để cho ngươi tổn thương cô chủ của ta!” Tiểu Tuyết hóa thành hình người che phía trước Tiểu Thu.

“Con chó chết nhà mày! Chỉ bằng mày mà cũng ngăn cản được tao sao?”

“Ngăn không được cũng phải ngăn! Nhân bây giờ ngươi vẫn còn chưa hại tính mạng ai, ta khuyên ngươi sớm dừng tay lại, chỉ sợ lúc ngươi tội ác đầy mình rồi không thể siêu sinh!” Tiểu Tuyết biết rõ mình không đánh lại con ma oán hận này, chỉ muốn khuyên nó dừng tay lại.

“Tao khinh! Chủ nhân của mày không chết, tao chỉ có thể vĩnh viễn ở chỗ rách nát này, tao muốn đi ra ngoài, tao muốn đi tìm anh ấy!” Hóa ra Đinh Manh tâm tâm niệm niệm vẫn là người thầy giáo cô ta thầm mến kia.

Nhiều lời vô nghĩa, hai người đánh nhau một trận. Giờ khắc này Tiểu Thu cuối cùng cũng biết Tiểu Tuyết là ai, ngoại trừ Shirley của cô thì còn có thể là ai nữa? Cô không thể tin vào mắt mình, thật sự là Shirley sao? Sao nó lại hóa thành bộ dạng Tiểu Tuyết xuất hiện bên cạnh cô chứ? Rất nhiều nghi vấn, nhưng mắt thấy vết thương trên người Tiểu Tuyết càng ngày càng nhiều, Tiểu Thu thật sự là lòng nóng như lửa đốt. Cô hô to với Tiểu Tuyết “Shirley! Là em phải không?”

Một tiếng kêu này làm cho Tiểu Tuyết ngây người, bên này Đinh Manh nhìn thấy có khoảng trống có thể xuyên qua, liền bay thẳng về phía Tiểu Thu. Tiểu Tuyết vừa thấy trong lòng đã biết hỏng rồi, dùng hết niệm lực toàn thân hóa thành kết giới bổ thẳng về phía Đinh Manh.

“Mày muốn làm gì hả? Mày điên rồi?” Đinh Manh như không tin nổi hỏi Tiểu Tuyết.

“Ta sẽ không cho ngươi tổn thương cô chủ của ta! Chúng ta cùng hồn bay phách tán đi!” Tiểu Tuyết cuối cùng quay đầu lại nhìn Tiểu Thu, vẫn mỉm cười như vậy, không nói ra một câu. Chỉ thấy cô và Đinh Manh ở trong kết giới bắt đầu bốc cháy. Đinh Manh phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết, thân thể của cô ta tan ra từng chút từng chút một, mà Tiểu Tuyết đồng thời cũng trở nên mờ nhạt.

“Shirley! Đừng mà, Shirley!” Tiểu Thu ở bên ngoài không ngừng kêu khóc. Cô cảm thấy cảnh vật bốn phía không ngừng thay đổi, đó là hồi ức của Shirley biến thành gió bão. Trong gió bão vang lên một giọng nói nhẹ, là giọng nói của Tiểu Tuyết.


“Cô chủ, chị đừng sợ, em sẽ mang ác quỷ này đi. Thực xin lỗi, trước đây làm chị sợ rồi, kỳ thật em cũng không biết vì sao mình lại biến thành bộ dạng này, có thể là do ông trời chiếu cố đi. Sau khi chị đi học, mỗi ngày em đều ở cửa chờ chị về, chờ mãi chờ mãi đến một ngày em đột nhiên phát hiện em đến một chỗ xa lạ, nhưng chỗ này có hương vị quen thuộc, đó chính là chị. Em theo hơi thở tìm được chị, em sủa về phía chị mà chị lại không nhìn thấy em. Em liền biết là em chết rồi. Sau khi em phát hiện bên cạnh chị có ác quỷ đi theo, thế là mỗi ngày em canh giữ trước cửa không cho cô ta tiến vào. Nhưng năng lực của em có hạn, em biết sớm muộn cũng có ngày cô ta vào được. Nhưng mà em không sợ, em nhất định sẽ bảo vệ chị, có lẽ ông trời giúp em, có một ngày em phát hiện em có thể biến thành hình người. Nhưng mà chỉ có chị mới có thể nhìn thấy, có điều vậy là đủ rồi. Em biến thành Tiểu Tuyết, bảo vệ bên cạnh chị, không cho ác quỷ đến gần chị nửa bước. Nhưng đêm đó cô ta dùng kế dụ em đi, sau đó biến thành bộ dạng của em để dọa chị. Em biết sự tình bị lộ rồi, không còn cách nào chỉ có thể tạm thời biến mất. Nhưng oán khí của cô ta quá mạnh, năng lực của em không đủ, chỉ có thể thiêu đốt tinh phách bản thân để luyện hóa cô ta, như vậy sau này cô ta vĩnh viễn sẽ không đến hại chị nữa rồi. Cô chủ, em đi đây, chị đừng buồn, sau này có gặp phải chuyện gì cũng đừng sợ, bởi vì em vẫn sẽ luôn bảo vệ chị…”

Gió bão trong nháy mắt đều ngừng lại, toàn bộ trong phòng đều trở nên yên tĩnh. Phòng 402 cũng trở lại như mới, chỉ còn Tiểu Thu nước mắt đầy mặt ngồi xuống đất, trong tay cầm một sợi len màu đỏ…

Phòng 402 lần lượt có học sinh mới chuyển đến, Tiểu Thu cũng có bạn cùng phòng mới, toàn bộ chuyện đáng sợ giống như chưa từng xảy ra. Chỉ có mình Tiểu Thu hiểu rõ, tất cả vui vẻ hiện tại đều là Shirley đổi lấy cho cô. Cô chỉ có thể càng thêm quý trọng hiện tại, vui vẻ hạnh phúc mà sống.

Vài năm sau, Tiểu Thu tốt nghiệp đại học, về lại quê hương, ổn định công việc. Tìm được một người chồng yêu thương mình, sau cùng, cô vẫn nuôi một con chó lông vàng đáng yêu….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.