TiêuMặc Niên bị cắt đứt gân tay gân chân, người Trung nguyên treo hắn trên cửathành, trong tối tăm, hắn chỉ thấy Nhược Thủy một thân hắc y nhuốm máu từ xabước tới, trường kiếm trong tay nàng đẫm máu tươi, nhìn thấy hắn Nhược Thủy tựanhư đang cười: “Tiêu Mặc Niên, trời tối rồi, chúng ta về nhà thôi.”
Mộtthanh đại đao chém xuống lưng Nhược Thủy, nụ cười trên môi nàng còn chưa kịptắt…
“NhượcThủy!”
Ánhtrăng Nam Cương như nước, Tiêu Mặc Niên bừng tỉnh, đầu đầy mồ hôi lạnh. Cảnhtrong mộng như vẫn còn, hắn ôm lồng ngực đang đau đớn như bị xé rách. Bên ngoàicửa sổ một bóng đen lướt qua, Tiêu Mặc Niên hét lên: “Ai đó!”
“KhôngNiệm đại sư.” Một giọng nói nữ nhân vang lên trong đêm tối, “Ta tên A Chước, làngười của Võ lâm Minh chủ Thượng Quan Kỳ Hoa.” Tiêu Mặc Niên im lặng xem xétbóng đen trong góc, A Chước không để tâm đến thái độ của hắn, chỉ cười nói:“Đại sư bị Ma đầu kia giam cầm ở đây trong lòng chắc vô cùng thống hận, A Chướccó cách giúp đại sư thoát khỏi chốn này.”
A Chướcđặt dưới đất một bình sứ thanh hoa nhỏ: “Vãng sinh cưu, độc dược của Trần quốccổ xưa, đương kim không ai có thể giải, thuốc này chắc chắn có thể kết liễumạng sống của Ma đầu kia.”
TiêuMặc Niên cụp mắt, không biết đang suy nghĩ điều gì.
“AChước chờ tin tức tốt lành của đại sư, cáo từ.” Nói xong bóng nàng ta lập tứcbiến mất như lúc đến. Hơi thở của người trên mái nhà cũng theo đó biến mất.Tiêu Mặc Niên nhìn bình Vãng sinh cưu, thần sắc trầm ngâm.
Hômsau, Tiêu Mặc Niên chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271916/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.