Vừa hếttháng Giêng, nước Vệ và nước Nhung ở phía Bắc lại xảy ra chiến tranh, ngườinước Nhung hung hãn, quân tình biên quan khẩn cấp dồn dập. Trên triều đường, mộtđạo Thánh chỉ và Tướng quân ấn lại giao vào tay Hoắc Dương lần nữa.
Tanbuổi chầu sáng, Hoàng đế nước Vệ đơn độc triệu kiến Hoắc Dương, trong Ngự thưphòng, Hoàng đế đem một phong thư giao cho Hoắc Dương, hắn nói: “Trẫm nghe nóitrong trận chiến nước Từ cuối cùng khanh không nhận hàng thư, thậm chí chưatừng mở ra xem hàng thư đó một lần, có nguyên do gì chăng?”
“NướcTừ tuy nhỏ, nhưng rất tôn sùng trung nghĩa, nếu không triệt để hủy diệt tínniệm của họ thì chỉ e hậu hoạn khôn cùng.”
Hoàngđế gật đầu rồi chỉ lá thư trong tay hắn rồi nói: “Gần đây Trẫm mở hàng thư củanước Từ ra xem mới phát hiện trong đó có kẹp bức thư này, Trẫm xem mới biết đâylà gia thư của một nữ nhân nước Từ viết cho khanh.”
HoắcDương cả kinh, lập tức quỳ xuống: “Vi thần có tội.”
Hoàngđế vẫy tay: “Không sao, Trẫm biết khanh nhất mực trung thành, gia thư này khanhhãy xem thử đi.”
Lúc nàyHoắc Dương mới dám lấy thư bên trong ra, trong nét chữ mềm mại của nữ nhân mangtheo một phần anh khí hiếm có, vừa đọc hàng thứ nhất, sắc mặt Hoắc Dương đãtrắng bệch. Phong thư dày kể lại chuyện tương ngộ ly biệt của họ, nói những bấtlực của thế sự. Giữa chiến tranh nhi nữ tình trường thật nhỏ bé biết bao. Nàngnói nước Từ đã hàng, Tô Đài chỉ cầu Tướng quân tha cho bá tánh Đô thành, thacho tướng sĩ bị bắt, nàng nói, Hoắc Dương, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271846/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.