Sau khiKỳ Thiên hạ cổ cho Nguyên Bảo thì đối diện với vấn đề gay go nhất – ăn cơm.
Thểchất của hắn sớm đã thay đổi vì cổ trùng, mỗi ngày chỉ cần uống sương sớm là cóthể hoạt động như thường, nhưng Nguyên Bảo sau khi bị đói hai ngày sắc mặt vôcùng khó coi. Thịt trên mặt nàng sờ vào cảm giác giảm đi rất nhiều, vì vậy màKỳ Thiên rất bất mãn.
Hôm đóKỳ Thiên săn được một con gà rừng trong Mê Vụ lâm.
Hắn đốtmột đống lửa sau hậu viện, xiêu xiêu vẹo vẹo dựng một cái nồi, sau đó đem congà sống nhét vào trong nồi, đậy nắp lên, nghe thanh âm bên trong từ long trờilở đất trở nên im lặng như tờ. Hắn bèn nướng đến khi thức ăn đen thui rồi bỏvào trong mâm, bưng vào cho Nguyên Bảo.
Đây làbữa cơm đầu tiên Nguyên Bảo được ăn trong hai ngày nay, đồ ăn đen thui làm lấmlem miệng nàng, ngửi thôi cũng thấy nhức mũi khó chịu, nhưng Nguyên Bảo khôngthan thở lấy một câu, Kỳ Thiên đút, nàng bèn há miệng ăn, ngoan ngoãn nhai vàicái rồi nuốt xuống.
KỳThiên từ lâu đã bị cổ trùng dày vò đến mất vị giác, thấy nàng ăn ngoan ngoãnnhư vậy, hắn cảm thấy có lẽ đồ ăn hắn làm chỉ là hình dạng hơi tệ, nghĩ đến saunày có thể nuôi được khuôn mặt thịt kia, hắn lại có cảm giác thành công.
“Saunày chúng ta ở chung.” Hắn múc một muỗng thức ăn màu đen, hơi xấu hổ nhét vàomiệng Nguyên Bảo, một chút “bột” theo khóe miệng Nguyên Bảo chảy xuống, hắnkhông chê dơ mà dùng tay áo lau cho nàng, “Sau này ta sẽ nuôi ngươi.”
NguyênBảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271839/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.