Cuối cùng sau một trận đường dài đầy hà khắc từ thời tiết lẫn sự rạn nứt trong tình bạn của 2 chàng trai thì cỗ xe ngựa cũng đến được trước cổng của Trúc Lâm Trai, ở tận bìa tây Trúc Lâm đại ngàn. Vì cũng là lần đầu đến đây nên cái nhìn A Khái có phần hơi nghi hoặc về nơi này, khung cảnh trước mắt mình anh không giống như một dược trang của một thầy thuốc nổi tiếng mà đôi phần giống tu viện cổ kính hay một am tu đầy vẻ bí ẩn giấu sau cánh cổng tre xanh mướt mộc mạc nhưng không làm giảm đi vẻ u vắng và quỉ mị cho Trúc Lâm Trai này. Trong bụng A Tú đang vặn trào sự bất an mà thầm nghĩ: "Đây có phải là nơi đã từng cứu vô số người nổi tiếng nhất vùng đúng không vậy. Sao giống ải đầu vào thập điện Diêm La thế."
Khác với vẻ đầy nghi hoặc của A Tú, A Khải lại khá bình tỉnh trước không gian u ám của Trúc Lâm Trai này toát ra, A Khái bước nhanh đến gõ cửa gọi to vào:
"Xin làm phiền! Không biết đại phu Miên Khảo có nhà không vậy.
Chiếc cửa tre trước mắt từ từ chậm rãi mở hé ra, một tuyệt sắc giai nhân của Trúc Lâm Trai đang che ô lụi cụi mở cửa mời hai người vào, nhìn qua hai anh chàng to cao lúc này đang chật vật ướt mưa có chút ngơ ngác mà cô nàng không nhịn được mà phì cười một tiếng. Bước theo cô ta trên một hành lang dài để vào gian nhà chính A Tú mới hiểu thấu sao gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-bi-truyen/2719233/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.