"Cô có dự tính gì?" Vô Tâm nghiêng đầu nhìn qua Quả Quả hỏi.
"Trước tiên, chúng ta đi đến cây chỗ cây táo lúc sáng ta đã hái. Sau đó quay về chế độc dược. Sẵn có thanh đoản chùy của Tiêu Sắt, ta sẽ tẩm độc lên nó, với võ công của ta chắc chắn Bách Cơ sẽ không để ta vào mắt, chờ cơ hội ta sẽ ra tay hạ độc bà ta. Ta sẽ cho bà ta biết cảm giác bị người khác hạ độc là như thế nào?" Quả Quả thăng trầm, trong lời nói có mười mấy phần khí thế.
"Không ngờ, cô lại thâm sâu như vậy." Vô Tâm chợt bất ngờ, ngần ngại nói. Khi nghe Quả Quả tiết lộ dự định của mình.
"Ta không có thâm sâu, chỉ là "ăn miếng trả miếng", ta thế nào cũng được, nhưng nếu động đến bằng hữu của ta, những người luôn đối xử tốt với ta thì cho dù là lão thiên gia, ta cũng tuyệt đối không tha." Quả Quả lắc đầu, giải thích.
"Mà Lôi Vô Kiệt hắn một mình đúp hết cả hai tiêu chuẩn đó của ta rồi còn gì. Vậy nên Bách Cơ, ta sẽ không dễ dàng cho qua. Bà ta không mất miếng thịt nào, ta sẽ ấm ức không chịu được." Quả Quả bồi thêm.
"Cô đó, không biết phải nói cô như thế nào, trẻ con thì không phải mà lão hồ ly thì không đúng, lương thiện cũng sai mà độc ác lại càng không thích hợp. Chính đạo không dám chứa mà tà giáo thì không nỡ nhận." Vô Tâm đánh nhẹ lên đầu Quả Quả như trêu đùa nàng, vui vẻ trong lòng. Xem như đã nhìn thấu nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/153027/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.