Cũng giống như nhiều người khác, Bách Lý Giai Ninh có thói quen mang theo điện thoại khi đi tắm, chủ yếu là để mở nhạc rồi nghêu ngao hát theo, thỉnh thoảng lại tưởng tượng mình là ca sĩ nổi tiếng đang biểu diễn tại concert.
Cô liếc nhìn đồng hồ, đã gần 11 rưỡi rồi, bình thường giờ này bà cô họ Đồng vẫn chưa ngủ đâu. Cô cầm điện thoại gọi cho Đồng Tĩnh Nghi, rất lâu mới có người nhấc máy.
Đầu dây bên kia loáng thoáng có tiếng thở hổn hển, hình như còn có cả tiếng chửi bậy nho nhỏ, một lúc sau mới nghe thấy tiếng Đồng Tĩnh Nghi: “Alo?”
“Nghi Nghi, chị có đang rảnh không? Có chuyện gấp cần nhờ chị đây!”
“Sao thế?”
“Mua giúp em gói băng vệ sinh rồi mang qua đây, trong nhà hết sạch rồi. Đang ngồi chết gí trong phòng tắm đây này!”
“Bây giờ á? Chắc là không được đâu…” Đồng Tĩnh Nghi ngập ngừng nói.
Ở thành phố Bắc Thần hoa lệ này, 11 rưỡi đêm đối với các dân chơi thì vẫn còn sớm chán, bởi vì nhiều quán bar bắt đầu hoạt động từ 7 8 giờ tối hôm trước đến tận 2 3 giờ sáng hôm sau. Thế nhưng đối với người bình thường thì cũng không tính là sớm nữa rồi, huống hồ đây còn là khoảng thời gian ân ân ái ái của nhà người ta…
Bách Lý Giai Ninh vô cùng ấm ức: “Tại sao không được? Em sắp bị đại hồng thuỷ cuốn qua rồi, không tự đi mua được nên mới phải cầu cứu đến chị.”
“Tóm lại là không được…”
Bách Lý Giai Ninh bắt đầu “đi bài” tình cảm: “Thân ái, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439612/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.