Đến trước đại sảnh, Hán Đông Khuê không cẩn thận đụng đầu vào cửa kính, toàn thân lảo đảo một cái suýt ngã.
Hán Đông Vũ vươn tay đỡ lấy anh, khuôn mặt lo lắng hỏi: “Anh, không sao chứ? Có cần em dìu lên nhà không?”
Hán Đông Khuê xoa xoa cái trán đau nhức, nhàn nhạt nói: “Không sao, chú về đi.”
Hán Đông Vũ nhìn đồng hồ trên tay, lại nghĩ đến người phụ nữ ngoan ngoãn dễ bảo như con mèo từ khi yêu đương bỗng hoá thành hổ cái, thở dài nói: “OK, vậy em về trước đây. Anh với chị dâu nhỏ… có chuyện gì thì cũng nên bình tĩnh xử lí.”
“Ừm, anh biết rồi. Lái xe cẩn thận.” Hán Đông Khuê ổn định lại thân thể, sải chân bước vào thang máy.
“Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở sang hai bên, cùng lúc đó thang máy bên cạnh cũng mở, một đôi nam nữ trẻ tuổi bước ra ngoài.
“Anh đưa tôi về đến đây là được rồi.” Bách Lý Giai Ninh nhìn con số trên bảng điều khiển thang máy, thấy sắp lên đến nơi liền quay sang nói với Ngôn Tử Kỳ. Hiện giờ cô thấy hơi chóng mặt, chỉ muốn về nhà thật nhanh, sau đó nằm lên giường nghỉ ngơi.
“Ừm, vậy tôi về trước nhé.”
Cửa thang máy mở ra, Bách Lý Giai Ninh vừa bước được hai bước thì một cơn xây xẩm bất thình lình ùa đến kèm theo cảm giác choáng váng. Ngôn Tử Kỳ thấy vậy nhanh chóng bước đến đỡ lấy cô.
“Giai Ninh, em có ổn không?”
“Tôi thấy hơi chóng mặt.” Có lẽ là do buổi tối ăn ít quá, bị tụt huyết áp rồi…
Cô vừa mới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439611/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.