Bách Lý Giai Ninh cảm thấy vô cùng buồn bực, mới vừa nãy không khí giữa hai người vẫn còn thân mật, sau vài câu nói của Hán Đông Khuê bỗng nhiên thay đổi 360 độ. Suy đi tính lại, dù sao người ta cũng vừa mới giúp mình, cô liền cố gắng nở nụ cười hoà hoãn nhất có thể. “Không phải thế, chúng tôi rất biết ơn anh mà.”
“Ở trong mắt cô, tôi là gì? Là người thích thì gọi đến, không thích thì đuổi đi à?” Khi nói những lời này, khuôn mặt Hán Đông Khuê cực kì âm u doạ người.
“Tôi tìm anh khi nào? Đều là do anh tự tìm tới trước!” Bách Lý Giai Ninh trợn mắt nhìn Hán Đông Khuê. “Đừng có ngậm máu phun người.”
“Thì ra trước giờ chỉ có tôi tự mình đa tình. Cô căn bản không cần tôi, cũng không thèm đếm xỉa đến tôi!” Hán Đông Khuê thấy cô phủi sạch sự quan tâm của anh thì tức điên, nghiến răng nghiến lợi nói.
Bách Lý Giai Ninh càng nghĩ càng cảm thấy Hán Đông Khuê quá vô lí, khi không tự nhiên hờn dỗi vớ vẩn, tự ý gán tội danh lên đầu người khác rồi lại không cho người ta cơ hội giải thích.
“Dừng xe, tôi không muốn nói chuyện với anh nữa, tôi tự bắt xe về nhà.” Bách Lý Giai Ninh tức giận thở phì phò.
Hán Đông Khuê không những không dừng xe mà còn đạp mạnh chân ga tăng tốc độ, sau đó bật chế độ khoá chốt cửa xe, Bách Lý Giai Ninh không tài nào mở được.
“Hán Đông Khuê, mở cửa!”
“Tốc độ trên xe đang là 80km/h, tức là 22m/s, không biết tỉ lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439543/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.