Tiếng còi xe cảnh sát hú lên inh ỏi.
Không biết ai đó đã nhanh tay báo cảnh sát từ bao giờ. Vài viên cảnh sát mặc đồng phục đẩy cửa xông vào, một người có vẻ là cảnh sát trưởng nhìn lướt qua hiện trường vụ ẩu đả, trầm giọng nói: “Đưa hết đi cho tôi.”
Ba người bị đưa thẳng đến đồn cảnh sát thuộc Sở cảnh sát quận Thần Quang, lập tức bị kéo vào thẩm vấn. Trong phòng thẩm vấn đặt một cái bàn lớn để cảnh sát lấy lời khai. Viên cảnh sát trưởng đang cúi đầu viết nhoay nhoáy trên tờ giấy chi chít toàn chữ là chữ, mặt bàn bên cạnh còn đặt một chiếc laptop và một chồng hồ sơ.
Đồng Tĩnh Nghi và Bách Lý Giai Ninh ngồi trên ghế đối diện với Lâm Bối Bối, bình tĩnh nhìn cảnh sát lấy lời khai của cô ta, ánh mắt cả hai vô cùng bực bội và khó chịu.
“Đồng chí cảnh sát, cô ta công khai giật bạn trai của tôi. Tôi đến gặp cô ta, chỉ muốn khuyên nhủ cô ta buông tay. Cô ta đã không nghe thì chớ, lại còn động tay động chân trước, cho nên tôi không thể nhịn được nữa mới đánh cô ta.” Lâm Bối Bối khoanh tay nói.
“Dối trá! Cô ta hắt rượu vào người tôi, sau đó còn túm tóc tôi trước. Tôi chỉ hành động tự vệ chính đáng thôi. Đồng chí cảnh sát, anh có thể yêu cầu quán pub cung cấp trích xuất camera.”
“Đồng chí cảnh sát, cô ta mới là người nói dối. Anh nhìn cả người tôi đi, không chỗ nào là không có vết thương, đều là do cô ta gây ra.” Lâm Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439542/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.