Đại lục Vạn Hòa năm 180, tháng 10, Thiên Đế Tông Chính Vô Ưu rốt cuộc đã đại phá "Thiên Huyền trận" của liên quân chín nước.
Ngày đó, máu tươi ngập trời, xác phơi đầy đất, cả tòa thành máu chảy thành sông, ửng đỏ nửa bầu trời. Quốc vương chín nước bị bắt làm tù binh, liên quân tử thương quá nửa, còn dư lại một nửa bỏ binh khí đầu hàng. Tông Chính Vô Ưu dùng hơn hai năm thời gian đánh bại chín nước, cuối cùng nhất thống thiên hạ. Đại lục Vạn Hòa chiến tranh liên tiếp mấy trăm năm đến tận đây chấm dứt.
Tin chiến thắng truyền đến Kinh Thành, bá tánh sôi nổi, vạn dân hoan hô.
Đại quân khải hoàn hồi triều, bá quan ra ngoài cửa thành quỳ nghênh đón, từng tiếng hô to "Hoàng Thượng vạn tuế" chấn động xuyên qua chín tầng trời cao, nhưng mà, khi bọn họ ngẩng đầu, lại chỉ thấy phong thái anh tuấn tiêu sái của Cửu hoàng tử, không thấy Đế vương tuổi trẻ.
Tông Chính Vô Ưu đã vào thành trước đại quân một bước, vội vàng phóng ngựa chạy như điên ở trên đường hồi cung. Cây cối phòng ốc hai bên con đường bay nhanh lui về phía sau, đôi mắt hắn chỉ nhìn về phương hướng hoàng cung, trong đầu tất cả đều là nữ tử mà hắn thương thương nhớ nhớ, giọng nói, nụ cười, khuôn mặt, dáng điệu, vui vẻ, tức giận, buồn đau, chiếm đầy toàn bộ trái tim hắn.
Hắn muốn sớm một chút nhìn thấy nàng.
Từ biệt hơn hai năm, lúc rời đi hắn cho rằng mấy tháng là có thể trở về, lại không ngờ trong quân địch có cao thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phat-hoang-phi/732859/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.