Lão Trình cười, nói: “Rất phong tao.”
“Lưỡi cô ta cứ liên thuyên không dứt. Còn cả clutch vỏ sò bản giới hạn nữa cơ, tớ nghĩ mà xấu hổ muốn chết luôn tại chỗ í. Quen biết dăm ba cái nghệ sĩ là có thể nhảy nhót ba ngày ba đêm, nhận bừa anh chị, không chừng còn có cả bố nuôi ông nuôi gì gì đó nữa.”
Triệu Tây Âm nói: “Cậu nhỏ giọng một chút, chuyện cũng chả bao lớn.”
Trên Lê Nhiễm còn có hai người anh trai, cả hai đều đặt chân vào cái giới này, nghệ sĩ nào cô ấy cũng biết cho nên phản ứng không đến nỗi quá khích. Cô ấy tức là vì lí do khác. Lê Nhiễm nhìn Triệu Tây Âm mấy lần, lời còn chưa ra khỏi miệng đã phải nuốt xuống, cuối cùng không đành lòng nhắc lại, chỉ có thể di dời cơn tức cho hả giận.
“Celeb trên mạng đồ, rõ ràng chính là sửa mặt y như yêu quái thì có, chẳng biết người đàn ông vừa ý cô ta có thứ ánh mắt gì nữa? Mắt không tốt thì tới mấy bệnh viện top ba khám mắt đi.”
Vừa đi vừa nói, khéo sao câu nói này bị Cố Hòa Bình đứng cạnh cửa sổ nghe thấy.
Cố Hòa Bình cau mày, Lê Nhiễm cũng không hoảng sợ, trừng lại anh ta, cuối cùng còn ném cho anh ta một ánh mắt khinh khỉnh.
Cố Hòa Bình nhìn Triệu Tây Âm, thoải mái cười cười, “Tiểu Tây, về Bắc Kinh cũng không nói một tiếng, không coi tôi là bạn?”
Triệu Tây Âm cười còn xán lạn tự nhiên hơn cả anh ta, “Không có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/2502796/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.