“… Còn đau không em?”
Tra thử người đứng sau thì thấy tất cả đều do một tài khoản mua. Người nhận là Mr, một địa chỉ công ty, không xác định được số tầng cụ thể, điện thoại cũng là số điện thoại cố định.
Tiểu Thuận chăm chú nhìn, “Địa chỉ là của Thương mại Quốc tế, rất biết chơi đùa đó nha.”
Lê Nhiễm nói: “Thiên tài của Thương mại Quốc tế, để bạn gái mỗi giờ thay một bộ có phải đủ bá đạo đủ xa xỉ không?”
Triệu Tây Âm nghe vậy cười cười, “Vậy thì cô bạn gái này thật sự xui rồi.”
Tiểu Thuận nói: “Biết đâu là tự mình chơi thì sao.”
Càng nói càng biến thái song kẻ biến thái cũng không ngăn nổi niềm vui cô ấy kiếm tiền. Lê Nhiễm nói mời mọi người ăn khuya, Triệu Tây Âm nhìn đồng hồ, cầm túi xách lên, “Tớ không đi đâu, về nhà chơi với bố đây.”
Lê Nhiễm biết tính cô, biết cô không thích náo nhiệt, “Được rồi, tớ đưa cậu về một đoạn.”
Bởi vì đông người nên xe polo nhỏ chở không xuể, tiểu Thuận bèn vào gara lái một chiếc xe van ra. Hơn mười giờ đêm, trên đường vành đai ba ở Bắc Kinh đèn vẫn chong sáng choang. Từ đường Kiến Quốc đi về phía Nam, mấy tòa nhà cao tầng xinh đẹp đứng cạnh nhau san sát, nhìn vào trong mắt tựa hồ một dãy phồn thịnh không thấy điểm cuối.
Một vị khách ngồi cùng xe có đôi mắt sáng ngời nhưng cất chứa ưu thương, ước ao nói: “Có lẽ tôi làm việc nửa đời, cũng chỉ có thể mua nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/2502795/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.