“Bây giờ hai người rất giống vợ chồng cãi nhau.”
————————————————
Lê Nhiễm vừa quay lại thì nhìn thấy Triệu Tây Âm, cô ấy bỗng cảm thấy bản thân như nhặt được đặc xá vậy. Bao nhiêu năm qua cô ấy luôn tự nhận mình miệng lưỡi lợi hại song chưa bao giờ chiếm được tiện nghi của Chu Khải Thâm ở khía cạnh này.
Triệu Tây Âm đi qua nhìn một bàn đầy vụn bánh gato, đến cái hộp bánh cũng bị anh làm nhục, bị vò tới nhăn nhúm nhó, toàn bộ hiện trường phải gánh chịu cơn giận hẹp hòi của anh. Chu Khải Thâm còn làm dáng phủi phủi vụn bánh trên tay, ngồi ngay ngắn thẳng thớm.
Thái độ này đã chọc Triệu Tây Âm, giống như cô đã làm rất nhiều chuyện sai trái vậy.
“Anh ăn hết số bánh kia làm gì?”
Chu Khải Thâm nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên, “Em mang về không phải để cho tôi ăn sao?”
Triệu Tây Âm nói: “Vậy nên anh một hơi ăn hết sạch? Đây là thái độ đến nhà người khác làm khách của anh sao?”
Chu Khải Thâm bị cô châm biếm, ánh mắt anh tối sầm, khóe môi cong cong ngậm ý cười, cười đến là lạnh lùng, “Quý lắm à?”
Triệu Tây Âm cảm thấy người này không thể nói lý được nữa.
Đại đa số thời gian Chu Khải Thâm là người không thể hiện rõ bản thân vui buồn, trải qua mười năm chìm nổi trên thương trường nên thứ anh am hiểu nhất chính là duy trì thái độ khách sáo và bình tĩnh. Cũng không phải chưa từng làm người khác thiệt hại song đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/2502761/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.