"Ta đột nhiên cảm thấy có một chút lo lắng. Nếu như lần này Giang Hạ thất thủ, Cảnh Thăng huynh không phái ta xuất binh thì sao?" thần sắc Lưu Bị đôi chút khẩn trương, hắn lên tiếng hỏi.
"Ha ha, chúa công chớ lo!" Gia Cát Lượng phe phẩy cây quạt, cười nói: "Lần này Lưu Biểu ngoại trừ phải phái chủ công xuất chiến, hắn không có lựa chọn nào khác!"
"Không phải người đang nói bậy đấy chứ?" Trương Phi lại chen vào: "Đừng quên còn có hai tên gian tặc Thái Mạo, Trương Doãn, nếu bọn hắn cản trở, không cho Lưu Biểu phái đại ca xuất chiến, thì chúng ta phải làm sao?"
"Ha ha, sẽ không đâu!" Gia Cát Lượng tự tin phe phẩy cây quạt, cười nói.
"Quân sư, xin mời quân sư hãy nói một câu, vì sao Cảnh Thăng huynh nhất định sẽ phái ta xuất chiến! Ha ha, cũng để tránh cho ta thấp thỏm trong lòng!" Lưu Bị cười nói, hắn kéo Gia Cát Lượng qua một bên ngồi xuống.
"Chúa công, kỳ thật điều này cũng không quá khó hiểu, ngài hãy thử nghĩ xem ngoại trừ ngài, Kinh Châu còn có ai có thể chỉ huy đại quân xuất chiến?" Gia Cát Lượng cười hỏi.
"Thái Mạo, Trương Doãn cũng có thể!" Lưu Bị đôi chút không hiểu lời nói của Gia Cát Lượng, nghi ngờ nói.
"Hai người kia đều là đồ rất sợ chết, để cho bọn họ đi đối mặt với đại quân Giang Đông do đích thân Tôn Quyền chỉ huy , đánh chết bọn hắn cũng sẽ không đi!" Gia Cát Lượng cười nói.
"Vậy còn có hai huynh đệ Khoái Việt, Khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703685/quyen-2-chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.