Huỳnh Dương!
Đại doanh Tào Tháo!
Sau khi Tào Hồng với nhiều tướng lãnh chết trận, thương tâm cùng với nôn nóng kích động, dưới một kích này, đột nhiên Tào Tháo cảm thấy cực kỳ đau đầu. Đau đến mức khiến cho hắn mỗi ngày đều chỉ liên tục gào thét, thậm chí hắn còn không thể ngủ, tinh thần kém đến nỗi không chịu được nữa, nhưng tiếng kêu la càng ngày càng nhiều, càng ngày càng to. Vì thế, các tướng với chúng mưu sĩ trong doanh lại đi tìm thầy thuốc, tìm Vu sư. Tất cả các loại phương pháp đều dùng qua nhưng vẫn không thấy khá. Mỗi ngày ở trong doanh, Tào Tháo phải dùng một sợi dây bằng vải bố băng ngang trán, hai bên cho hai binh sĩ cầm hai đầu dây kéo mạnh, làm vậy thì cơn đâu đầu mới tạm dừng một đoạn thời gian ngắn, khi đó Tào Tháo mới có thể tạm thời xử lý công việc. Dưới tình hình này, công cuộc tiến công Huỳnh Dương của quân Tào cũng dừng lại!
Mà vào lúc này, trong trướng Quan Vũ!
"Đại ca thật sự đi đến Kinh Châu sao?" Tuy rằng Quan Vũ ở vào trạng thái cực độ kích động, nhưng hắn vẫn cố gắng hạ thấp giọng nói!
"Đúng vậy! Quan tướng quân, sứ quân cũng đã biết ước định của tướng quân cùng Tào Tháo, sứ quân cũng không trách tướng quân, chỉ tự trách mình bố trí không chu toàn, ngược lại còn để cho người nhà của mình làm liên lụy tới tướng quân, bằng không, với bản lãnh của ngài, Tào Mạnh Đức sao có thể vây được ngài! Rõ ràng điều này chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703606/quyen-2-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.