Trở lại trong phủ, Hứa Thành quan sát, kiểm tra cẩn thận vị "Huynh đệ" này một lát, cuối cùng hắn cũng chính thức công nhận "Xuất thân " của tiểu tử này. Thì ra tiểu tử này thật sự là người thời Minh mạt Thanh sơ, còn là người Bắc kinh. Thế nhưng số phận tiểu tử này cũng thật thảm, từ nhỏ đã không có một ngày tốt lành. Tuy rằng hắn cũng có hai năm đọc sách, cuối cùng cũng chỉ có thể sống vất vưởng ở đầu đường, không lý tưởng, cuối cùng có một thuyết thư tiên sinh ( thuyết thư - biểu diễn các loại kí khúc như bình thư, bình thoại, đàn từ.) thương hại hắn, thu hắn thành một đồ đệ. Cho tận đến lúc Lý Tự Thành phá vỡ thành Bắc Kinh, hắn chạy trốn tới Dương Châu ở phía nam, lại bị Thanh binh ngăn ở bên trong thành. Cuối cùng, Thanh Dự thân vương Đa Đạc phá vỡ thành Dương
Châu, làm một "Dương Châu thập nhật ", kết quả hắn đã bị người giết. Hắn không chết, vẫn còn sống, chỉ có điều rơi vào không đúng thời đại, hơn nữa vừa vặn với thời gian mười tám lộ chư hầu tấn công Hổ Lao quan, hắn cũng đôi chút hiểu rõ Tam quốc, hắn vốn muốn đến vùng đất dưới sự cai trị của Tào Tháo. Thế nhưng dưới sự cai trị của Hứa Thành trước mắt vẫn cho phép vào, không cho phép ra, hắn cũng không có võ công. Không còn cách nào khác, cuối cùng Liêu Giang dựa vào trước kia nghe Bình thư để kiếm tiền. Hắn nghĩ lại cái gì là " Thủy Hử "" Tây Du ký "" Tùy Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703469/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.