Edit: Weirdo
Ngày hôm sau Lục Minh Thâm thả đám Vu tộc Hứa Lục Uyển ra, hình phạt của Hoàng Đế liền ban xuống, lại có vẻ có chút nhẹ nhàng, chỉ là cắt giảm bổng lộc một năm mà thôi, nhưng cũng đủ để bịt miệng đám đại thần kia rồi.
Đơn giản là Lục Minh Thâm đã hứa sẽ lập công chuộc tội bắt đào phạm trở về.
Nhưng Cố Ninh cũng có thể đoán được, nếu không phải sợ khiến người khác chỉ trích, Hoàng đế nhất định ngay cả phạt cũng không phạt Lục Minh Thâm, hắn ta tuy đoạt lấy binh quyền, nhưng quan hệ giữa hai người dường như cũng không vì vậy mà tổn hại.
Cố Ninh cũng không nghĩ ra, sao nàng lại cảm thấy tình nghĩa giữa Hoàng đế và Lục Minh Thâm rất sâu đậm.
Phản diện đều cùng nam chủ trở thành bằng hữu, vậy nguyên tác sụp đổ thành cái dạng gì cũng không có gì ngạc nhiên.
Bất quá, Lục Minh Thâm tuy đã hứa hẹn lập công chuộc tội, nhưng Cố Ninh lại không thấy hắn ra khỏi phủ, hắn ở trong sân cách vách nàng, giống như đang nghiêm túc dưỡng thương.
Chỉ là nàng thật sự cũng nhìn không ra hắn còn có chỗ nào bị thương, lúc trước ở trên chiến trường bị thương đều tốt hơn không sai biệt lắm, về phần di chứng độc kia lưu lại cũng chỉ là không thể động võ mà thôi.
Lục Minh Thâm tuy chưa ra khỏi phủ, nhưng lại giống như đang đề phòng người Vu tộc tập kích, thật sự làm được thời thời khắc khắc ở bên cạnh nàng, thế nhưng Cố Ninh cũng dễ dàng chịu đựng, giống như là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-lai-nhao-chia-tay/1004760/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.