Edit: Weirdo
Lục Minh Thâm ôm nàng bình an trở về.
Cố Ninh kinh hồn chưa định, vừa quay đầu liền đối diện với gương mặt không chút biểu tình của Cẩm Y Vệ bên cạnh, rất bình tĩnh, không có nửa phần tức giận.
Nàng còn tưởng rằng Cẩm Y Vệ sẽ bị Lục Minh Thâm làm tức chết.
Nhưng hắn ta lại như trải qua sóng to gió lớn, có một loại cực kỳ bình tĩnh.
Lúc này, Lục Minh Thâm cũng nở nụ cười như không có việc gì, nói với hắn: "Chuyện hôm nay, ta sẽ tự thỉnh tội với Hoàng Thượng."
Liễu Trường Phong không nói một chữ nào, giống như biết lúc này nói cái gì cũng vô dụng, chỉ liếc nhìn Cố Ninh trong lòng hắn một cái, nhíu mày, tựa hồ cũng không thể lý giải được hành vi nhi nữ tình trường này của Lục Minh Thâm.
Lục Minh Thâm cũng không thèm để ý ánh mắt của người khác, khẽ nâng dây cương, ôm nàng giục ngựa rời đi.
Dương Phong không đuổi theo, lưu lại tại chỗ, rất thức thời không đi theo quấy rầy bọn họ.
Cố Ninh đương nhiên nhận ra đây là phương hướng hồi phủ, nàng còn chưa quên Lục Minh Thâm không thể dùng võ công, nghĩ đến mới vừa rồi hắn dùng khinh công tiếp được nàng, tốc độ còn nhanh như vậy, nhất định sẽ vận dụng nội lực.
Mà hắn giải độc không lâu, thân thể có lẽ không chịu nổi.
Nàng không quay đầu nhìn hắn, chỉ hỏi: "Thân thể Thế tử có ổn không?"
Lục Minh Thâm dường như hiểu được sự lo lắng của nàng, chợt cười, nụ cười như tắm mình trong gió xuân, thanh âm trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-lai-nhao-chia-tay/1004759/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.