Ninh Vãn sự việc mấy ngày nay kể cho La Kiêu, La Kiêu nghe xong, không khỏi líu lưỡi: “Tôi biết cậu vẫn đang tìm người năm đó cứu mình, không ngờ đến, một vụ tai nạn xe cộ thế mà gặp lại nhau! Cái này gọi là người có duyên tất sẽ có ngày gặp lại…… Thật là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công a.”
“Đúng vậy.” Ninh Vãn ngồi trở lại ghế dựa, mặt đầy buồn rầu, “Anh ấy nói thích người thành thục, tớ làm sao có thể già nhanh được 5 tuổi chứ, đành phải thay đổi từ cách ăn mặc, vest không phải là biểu tượng nam nhân hay sao?”
“Không đúng,” Không như Ninh Vãn, La Kiêu lại là công tử đào hoa, số lượng tình nhân của hắn, chỉ sợ cả đời Ninh Vãn không thể đoán chính xác, bởi vậy mấy hình mẫy lý tưởng gì đó hoàn toàn như nắm trong lòng bàn tay, kinh nghiệm yêu đương Ninh Vãn thua xa, “Anh ấy thích người thành thục, không phải ăn mặc thành thục, mà là tâm lý thành thục —— mấu chốt ở chỗ có thể cho người ta cảm giác an toàn, cùng cậu thư thái ở bên nhau, cái gì cũng không sợ, rõ chưa?”
Ninh Vãn cái hiểu cái không gật gật đầu, lại nghe La Kiêu nói: “Cậu với anh ấy bây giờ như 2 người xa lạ, sinh hoạt không giống nhau, sao có thể tiếp xúc được lâu dài cơ chứ! Việc hiện tại cậu phải làm, là nên ngẫm biện pháp dung nhập vào sinh hoạt của người ta, tốt nhất là cùng nhau ở chung, tìm lý do ở luôn nhà người ta. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-huong-hoa-nhai/1106620/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.