Thẩm Thư Vân ngồi ở mép giường Ninh Vãn, lấy một quả táo từ trong túi, dùng đao gọt vỏ. Ngón tay nhỏ dài trắng nõn ấn sống dao, đưa lưỡi dao nhẹ nhàng gọt vỏ mỏng tang, chỉ trong chốc lát đã gọt hết, vỏ táo không hề đứt đoạn, đều tăm tắp.
Anh đem táo đưa cho Ninh Vãn, sau đó gom vỏ trái cây trên bàn, ném vào thùng rác.
Ninh Vãn cắn một miếng táo, vị táo ngọt thanh tràn vào khoang miệng khiến cậu choáng váng, chỉ cảm thấy quả táo Thẩm Thư Vân gọt cho mình là quả táo ăn ngon nhất.
Kỳ thật Ninh Vãn không thích ăn táo, nhưng táo Thẩm Thư Vân gọt, cậu nguyện ý ăn, kiểu gì cũng không cự tuyệt, vài lần như thế khiến Thẩm Thư Vân hiểm nhầm Ninh Vãn thực thích ăn táo, vì thế mỗi lần đến thăm Ninh Vãn, đều gọt táo cho cậu.
Thẩm Thư Vân không chỉ tốt tính, tay nghề nấu ăn còn cực tốt, đồ ăn nấu cho cậu đều thập phần ngon miệng, hương vị đâu ra đấy. Bởi vì áy náy với Ninh Vãn, Thẩm Thư Vân thường thường mang canh ló dạ nấu ở nhà đến, Ninh Vãn cầu còn không được, dù là canh gà ác, canh gan heo hay canh vịt, sao cũng được, cậu đều uống hết, uống đến không còn một mảnh.
Ninh Vãn ở trong lòng vụng trộm vui vẻ, vốn tưởng rằng đánh bậy đánh bạ tìm được người cũng đã là may mắn trời cho, thế mà người ấy còn tuyệt vời hơn những gì cậu nghĩ, ôi cuộc sống cứ như là mơ!
Thẩm Thư Vân mấy ngày hôm trước đều ở bệnh viện, bởi vì buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-huong-hoa-nhai/1106619/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.