Minh Yên về đến nhà lục lung tung rối loạn kiếm đồ ăn, tẩy trang xong liền đi tắm, mơ mơ màng màng lại mơ thấy một số hình ảnh.
Trong mơ là căn phòng tối tăm, cậu nhóc điển trai mình đầy thương tích, hơi thở thoi thóp nằm trên đất. Lúc đó Hoa Tư còn khá nhỏ đã trộm cho hắn hai cái bánh bao, lại cho hắn một chút nước uống.
Thiếu niên uống nước xong, mở đôi mắt phượng xinh đẹp ra nhìn, vẻ mặt phòng bị nhìn cô gái trước mặt.
"Không cho cậu ta ăn." Minh Yên bảy tuổi mặc váy công chúa xinh đẹp, từ bên ngoài chạy vào, kiểu căng ngang ngược đem bánh bao hất rơi trên mặt đất, tiện tay đẩy luôn Hoa Tư té xuống đất.
Hoa Tư sợ tới mức gương mặt nhỏ trắng bệch, hu hu mà khóc lên.
Đáy mắt thiếu niên hiện lên một tia tàn nhẫn, căm tức nhìn cô, một tay đem cô đẩy ngã trên.
Minh Yên "oa" một tiếng khóc nấc lên, nâng váy chạy ra ngoài.
Hoa Tư lau khô nước mắt, đem bánh bao trên mặt đất nhặt lên, bóc đi lớp bánh bên ngoài, nhỏ giọng nói: "Anh, vẫn còn có thể ăn, ăn no mới có sức để chống cự."
Đáy lòng thiếu niên lướt qua một tia ấm áp, đem hai cái bánh bao ngấu nghiến ăn hết, sau đó từ trong túi lấy ra một cái dây chuyền, khàn khàn nói: "Cái này cho cô, về sau tôi sẽ báo đáp."
Đó là một khối ngọc cực kì quý trọng, mặt dây màu sắc như màu Hổ Phách, mặt trên lại được điêu khắc tinh xảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-hac-tra-xanh/2640845/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.