Edit: Phong Nguyệt
Tầm mắt mọi người đổ dồn về đây, tựa như gai nhọn đâm vào dây thần kinh mẫn cảm của cậu.
Lục Ý vốn đã thả lỏng đột nhiên cứng đờ.
Trong hiện thực cậu là người như vậy sao?
Nói đúng hơn, câu này chính là —— Có phải cậu diễn theo bản năng của mình không?
Lúc nãy Quảng Thiệu nói cậu diễn xuất tự nhiên, không nhìn ra đang diễn, hoàn toàn có thể hiểu theo nghĩa khác, chính là Lục Ý có thể diễn tốt vai A Minh, bởi vì cậu vốn là A Minh, không liên quan đến diễn xuất của cậu.
Lục Ý hồi lâu không nói gì.
Bầu không khí vì sự im lặng của cậu mà bị đè nén đến ngạt thở, MC thấy tình huống không tốt, định lên tiếng chữa cháy, đột ngột có hai âm thanh đồng thời vang lên.
Cố Diễn: “Em ấy và A Minh không giống nhau.”
Lục Ý: “Tôi và A Minh xác thật có chỗ giống nhau, điều này không thể phủ nhận.”
Lời vừa ra khỏi miệng, mọi người đều sửng sốt.
Lục Ý cũng không nghĩ tới Cố Diễn sẽ mở miệng bênh vực cậu, cậu nghệch ra mấy giây, mới miễn cưỡng cười nói: “Thầy Cố…Rất nhiều ống kính đang nhìn chằm chằm đó. Đúng là đôi khi tôi hay do dự, lo trước lo sau, không tự tin lắm.”
“Thật ra tôi không quá thích màn diễn ban nãy,” Du Định nghiêng người dựa vào ghế, đuôi mắt cong cong, “A Tần tỏ tình nhiều lần như vậy, A Minh không hề đáp ứng, cuối cùng A Tần đi mới kích thích A Minh, khiến A Minh đồng ý. A Minh làm sao xác định A Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-dot-nhien-muon-cung-toi-ket-hon/1424450/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.