♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
"Anh say rồi." Kỷ Cảnh Hiên lên giường, duỗi tay sờ mặt Quý Huyền Nguyệt, da thịt ẩm ướt mơ hồ nóng lên, ngón tay hắn chạm vào vệt nước trên khóe mắt anh, nhỏ giọng chê cười: "Uống một chút thôi đã say, thật sự không uống được rượu mà."
"Anh rất tỉnh táo, anh thật sự không có say." Quý Huyền Nguyệt vươn tay kéo áo sơ mi của Kỷ Cảnh Hiên, nới lỏng nó ra: "Để anh xem em có giấu anh có người khác không... Sao lại không thấy rõ thế này, có phải anh mù mất rồi không."
"Không bật đèn thì anh nhìn thế nào được?"
Kỷ Cảnh Hiên đỡ trán, bắt lấy bàn tay lộn xộn của Quý Huyền Nguyệt, nắm chặt trong lòng bàn tay mình, sau đó ôm anh nằm xuống rồi lại lôi kéo tay Quý Huyền Nguyệt thấp xuống, giải thích: "Chỗ này chỉ có phản ứng với một mình anh thôi. Quý ca ca, khuya rồi, ngủ đi, ngoan."
"Vậy còn em?"
"Em đi tắm. Đúng rồi, Quý ca ca tắm xong thật sự rất thơm nha."
"Thơm ư? Mũi anh hư rồi, không nghe được mùi nữa." Quý Huyền Nguyệt nhíu mày: "Mũi anh cũng hư rồi, làm sao bây giờ?"
"Không làm sao cả, hôn một chút là ổn rồi." Kỷ Cảnh Hiên cúi người hôn lên môi Quý Huyền Nguyệt.
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước bình thường, một cái chạm môi đơn thuần nhưng lần nào tim của Kỷ Cảnh Hiên cũng đập như trống trận. Quý Huyền Nguyệt lại vô thức nhấp lấy cánh môi Kỷ Cảnh Hiên, làm cả người hắn như có dòng điện chạy ngang. Trong bóng đêm không thể nhìn rõ mặt mũi, nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-tra-cong-noi-muon-cung-tui-xao-cp/1013290/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.