Bạch Nguyệt Quang cảm giác động tác của Tiểu Đáng Thương Thụ trở nên cứng nhắc, sau đó cậu mới chậm rãi lau tiếp.
Bạch Nguyệt Quang nghĩ thầm, chắc mình cũng say rồi mới có thể hỏi ngớ ngẩn như thế, dùng khóe mắt liếc nhìn mới phát hiện hai tai của Tiểu Đáng Thương Thụ thế mà lại hồng hồng, không biết là do uống say hay là do xấu hổ.
Bạch Nguyệt Quang cảm thấy cậu nhóc này thật sự quá đáng yêu.
Cuối cùng lau cũng xong, Bạch Nguyệt Quang có thể ra ngoài, sau đó anh nghe thấy Tiểu Đáng Thương Thụ nhỏ giọng nói.
“Anh.. Anh đừng nói lung tung.”
Bạch Nguyệt Quang nhìn bộ dạng tội nghiệp ấy liền cảm thấy buồn cười, nhướng mày với cậu, không biết sao đột nhiên lại có hơi tức giận, muốn hỏi một câu ‘Có phải cậu còn thích tên cặn bã kia hay không?’, xong lại cảm thấy hỏi như vậy không hay cho lắm, việc của người khác không nên quan tâm quá nhiều, người khác có cặn bã hay ti tiện thì cũng là người khác, anh liền nhịn xuống không hỏi.
Lúc quay lại có vẻ Tiểu Đáng Thương bị câu nói kia làm cho tỉnh hẳn, không dám kéo tay Bạch Nguyệt Quang nữa.
Vào phòng, Tiểu Đáng Thương Thụ lại bắt đầu sôi nổi… không luống cuống chút nào, còn lên hát mấy bài, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Bạch Nguyệt Quang hơi phục năng lực khôi phục của cậu, nếu là bạn trai của anh mà làm chuyện như vậy, anh còn không đánh đến khi tên đó thành chó mới là lạ!
Ầm ĩ một trận cũng qua hai giờ đêm rồi, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-tra-cong-khong-chiu-dien-theo-kich-ban/196907/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.