"Ôn Du Du à?"
Nam sinh kia ý vị thâm trường thúc cánh tay Lương Cảnh,
"Hình như là tới tìm cập phải không?"
"Đừng nói linh tinh."
Lương Cảnh Nam nhìn về phía Ôn Du Du, trong mắt rõ ràng tràn đầy tự tin chắc chắn là cô tới tìm mình.
Ôn Du Du vô cùng xấu hổ. Cô vừa rồi không nên cười ra tiếng nhưng mà thực sự là nhịn không được. Cũng may lúc này điện thoại cô vang lên. Ôn Du Du không nhìn tên, trực tiếp ấn nghe.
"Du Du, buổi chiều cậu có muốn đến sân thể dục xem tôi chơi bóng không?"
Âm thanh trong trẻo của Trình Dật Minh truyền tới. Vừa hay buổi sáng đã thi xong nên buổi chiều được nghỉ không cần đến lớp, Ôn Du Du đồng ý:
"Được."
"Chút nữa chúng ta đến căn tin ăn trưa đi, cậu đang ở đâu?"
"Tôi sắp đến cửa lớp tôi rồi."
"Tôi ra tìm cậu."
Phòng thi của Trình Dật Minh ngay bên cạnh, cậu vừa ra đến hành lang liền thấy Ôn Du Du, hướng về phía cô vẫy vẫy. Ôn Du Du tắt điện thoại, bước nhanh tới chỗ cậu, hoàn toàn không để ý đến hai người Lương Cảnh Nam.
"Tại sao tôi lại có cảm giác Ôn Du Du hình như đã thay đổi?"
Nam sinh bên cạnh Lương Cảnh Nam nói. Lương Cảnh Nam một mặt âm trầm nhìn chằm chằm bóng lưng Ôn Du Du.
"Chắc cậu ta lại chơi cái trò lạt mềm buộc chặt gì đó đây."
Nam sinh kia lại nói một câu. Sau đó hai người họ cùng tới căn tin mua cơm, vừa ngồi xuống đã thấy cách đó không xa Ôn Du Du cùng Trình Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-nam-phu-co-chap/244766/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.