Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Beta: Lạc Thần
Trình Khả Lương tự nói với mình rằng cô không có mê trai, cô chỉ đang tìm cách để giải thích cho Tiểu Mật hiểu mà thôi.
Bạn trai, hả ~
Cô chỉ nói “Bạn trai”, chưa từng nói “Bạn trai tôi”, mấy chữ đó quả thực không có trong từ điển của cô.
“Là như vầy. Tôi cũng không thể ở đó mãi được, cho nên đành mở danh bạ trong di động của bồ lên xem. Vừa nhìn thấy cái tên đó, tôi đã nghĩ nhất định là anh ta. Bồ thẹn thùng như vậy, bồ chắc chắn không thể nào đặt tên anh ta là “Ông xã” hay “Người yêu”. Đặt “Home” giống với phong cách của bồ hơn.”
“À, vậy bồ nói với anh ấy như thế nào?”
Đáp án chuẩn bị được thốt ra, cô liền cảm thấy khẩn trương đến mức tưởng như có thể nghe tiếng tim đập thình thịch. Ngàn vạn lần đừng nói điều không nên nói...
Mặc dù cô biết mình và anh chỉ là tạm thời ở cùng với nhau, lướt qua nhau trong cuộc đời này, nhưng cô vẫn hy vọng mình có thể lưu lại một hình ảnh đẹp trong lòng anh, để rồi vài năm về sau, mỗi khi anh nhớ lại, anh sẽ không dùng vẻ mặt buồn nôn mà nói, lúc tôi mất trí nhớ đã ở chung nhà với một cô gái mê trai...
“Tôi nói mình là đồng nghiệp của Trình Khả Lương, bây giờ cô ấy đang không khỏe ở bệnh viện, anh ta liền hỏi tôi ở phòng nào, nói rằng lập tức tới ngay.”
“Không... có nói gì khác à...” Ví
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-bien-thanh-ech/2029906/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.