Tiểu Thất trông thấy, toàn bộ lông tóc dựng ngược hết lên, cả người nổi da gà.
Lan Khánh đứng đó, hướng Tiểu Thất cười, nụ cười giống như hội kiến tháng bảy có chút ẩn hiện mơ hồ, có chút làm người ta sợ hãi.
Sau đó, Lan Khánh dùng tay xé con gà đang cắn, cổ cùng thân gà phân thành hai đoạn, giật giật hai cái, máu tươi cuồng phun.
Tiểu Thất hít sâu một hơi, thở ra thật dài rồi lại hít sâu thật sâu, cố gắng treo lên nụ cười méo xẹo trên mặt:
“…Đại sư huynh… Như thế nào lại thích ăn thịt sống a… Ăn ngon lắm sao?”
Lan Khánh nhai cổ gà, sau đó đem đầu gà nhổ phì một tiếng, mở một mồm đầy máu nói: “Ăn ngon!” Tiếp theo, hắn lại nhìn Tiểu Thất cùng heo con bên cạnh, trên mặt lộ ra dục ý bất minh, nụ cười ngập máu làm cho người ta toàn thân rét run.
Tiểu Thất vội vàng ôm lấy Tiểu Trư chạy vào trong phòng, nhưng Lan Khánh nhanh hơn một bước, đem gà rừng trên tay ném về phía hắn. Hắn “Ô ác” một tiếng, ngã vật xuống đất.
Bị Tiểu Thất nằm úp sấp đè nặng xuống, Triểu Tiểu Trư rống rên như bị chọc tiết, mà con gà kia vốn nửa sống nửa chết bị ném cư nhiên tỉnh lại, “quàng quạc quàng quạc” không ngừng, mãnh liệt mổ lưng Tiểu Thất, liều mạng tiến công như thể hắn mới chính là cừu nhân của nó.
Lan Khánh đi đến bên Tiểu Thất, hỏi: “Làm gì nhìn thấy ta liền bước đi? Không muốn gặp ta sao?”
“Không phải, không phải, đương nhiên không phải!” Tiểu Thất vội vàng bò dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/97599/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.