Nam Hương nói: “Vô Ngân Hiên chuyên mua bán trân bảo cổ vật, đối tượng kết giao đều là người trong lục lâm, hiên chủ Dậu Vô Ngân là người thâm trầm tự phụ, tài phú vô số, phú khả địch quốc. Chỉ là người này mười năm trước vì cùng Hoàng Sơn lão yêu tranh đoạt đan thanh (sách sử) quý hiếm, kết quả bị Hoàng Sơn lão yêu hạ độc, từ đó tới nay bệnh tật triền miên.”
Tiểu Thất giật mình, thực không ngờ Nam Hương mặc dù là kẻ đọc sách, cũng biết không ít chuyện giang hồ. Lời nói ra lúc này đều không sai biệt lắm so với chính mình điều tra từ Phù Hoa Cung.
Hắn nhìn Nam Hương, lại nhìn Thi Vấn.
Hai người này, nha môn này… Khó trách Kim Trung Báo Quốc bốn người phụng kính bọn họ như thần thánh.
Nam Hương lại nói: “Người trúng độc của Hoàng Sơn lão yêu, nhất định sắc mặt vàng như nến, suốt ngày ho khan không ngừng, cho đến phế mạch suy kiệt, hộc máu mà chết. Nghe đồn loại độc này trong thiên hạ không ai có thể giải… Không lý nào Dậu Vô Ngân còn sống đến nay.”
Nam Hương nói một nửa đột nhiên ngừng lại, xem ra có sự nghĩ không thông.
Lúc này Lan Khánh vẫn cúi đầu đột nhiên buông một câu: “Ai nói không thể giải? “Hàn Địa Thiềm” có thể giải.”
Tiểu Thất cả kinh, Nam Hương sửng sốt, hai người đồng loạt nhìn Lan Khánh, chỉ là hắn vẫn bày ra dáng vẻ không liên can, tiếp tục nghịch mộc bài, không biết chính mình đã nói ra điểm mấu chốt.
Lan Khánh người này từng là một tay dụng độc siêu việt, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/97598/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.