Chương trước
Chương sau
Bất quá Lâm Hiên cũng không có uể oải lâu, đôi khi nhìn một việc cũngcần phải đổi một góc độ khác. Quả thật, nếu chỉ có thể tu luyện thầnthông Kiếm Linh Hóa Hư rút gọn thì không khỏi có chút tiếc nuối thấtvọng, nhưng tục ngữ nói người quý ở chỗ tự biết đủ. Kiếm Linh Hóa Hưcũng không phải là bí pháp bình thường, cho dù là Thiên Vu Thần Nữ ngàyxưa nhìn thấy cũng phát thèm. Thậm chí vì nó mà nàng ta đã hao phí không ít tâm huyết, nhưng kết quả cuối cùng cũng chỉ là công cốc, không thểnhìn trộm chỗ huyền ảo của bí thuật này. Bản thân Lâm Hiên hiện tại thậm chí so với tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ bình thường đều xa xa không bằng, lại có được loại kỳ ngộ này, vậy còn oán hận gì nữa sao?
Phải biết rằng, Cửu Cung Tu Du kiếm cũng là bảo vật thuộc loại phi kiếm, cho nên dù rằng chỉ tu luyện thêm thần thông Kiếm Linh Hóa Hư rút gọn,vẫn có thể biến ảo vô cùng. Điều này thì Lâm Hiên rất là tin tưởng.Huống chi bộ phận thiếu sót của thần thông này cũng đã được Chung lãoquái bù đắp. Sau này trong thời gian bản thân mình tìm hiểu, cũng có thể cân nhắc bổ sung thêm. Mặc dù mình không phải Kiếm Tu, nhưng dù saokiến thức cũng đủ rộng. Vấn đề cải tiến để uy lực của thần thông này hơi chút tăng lên không phải là không thể làm được. Hoặc giả coi như kiếnthức của mình nông cạn, không thể cải tiến thần thông này cũng chẳngsao, cứ việc tu luyện trước, biết đâu ngày sau còn có cơ duyên khác?
Lâm Hiên âm thầm cân nhắc một hồi, cảm thấy không có gì không ổn. Vìthế việc cần làm tiếp theo đó là tách Ngoại Vực Thiên Kim từ trong kiệnKiếm Hồ Lô kia ra. Việc này cũng không phải dễ, bởi vì tài liệu mà LâmHiên cần tách ra không chỉ có Ngoại Vực Thiên Kim. Ngoài nó ra còn cómột thứ, nếu so về tính quý hiếm cũng không thua kém gì, Huyễn Âm MaHoa!
Nói một cách chính xác đó là chiết xuất ra tinh hoa của hoa này.
Huyễn Âm Ma Hoa vốn là một trong Âm ti tam bảo, số lượng cực kỳ thưathớt. Một khi pháp bảo được trộn thêm tinh hoa của vật này vào, sẽ cóthể thi triển ra Huyễn Âm Thần Lôi.
Loại đồ vậtnghịch thiên này có công dụng kinh khủng vô cùng. Truyền thuyết, A Tu La Vương ngày xưa đứng đầu Âm Ty Giới , vì hoa này đã tìm kiếm khắp mọinơi trong Âm ty Địa phủ. Nàng dùng thời gian cả vạn năm, tiêu hao vô sốsức lực, cuối cùng cũng chỉ vơ vét được chín ngàn chín trăm chín mươichín đóa Huyễn Âm Ma Hoa mà thôi. Sau đó nàng đem tất cả hòa tan vàoHuyền Âm Bảo Hạp, đến khi thi triển ra Huyễn Âm Thần Lôi thì ngay cả bản mệnh pháp bảo của Chân Tiên cũng có thể bị làm cho ô uế.
Hiện tại Lâm Hiên không biết vì sao Chung lão ma lấy được vật ấy, nhưng có thể chắc rằng số lượng cũng sẽ không nhiều. Thế nhưng chỉ cần cóđược hai ba đóa thì tinh hoa này đối với hắn cũng rất hữu dụng.
Chỉ với một kiện Kiếm Hồ Lô lại có thể tinh luyện ra hai loại bảo vậtmà ngay cả Tán Tiên cũng phải thèm nhỏ dãi. Chuyện này đối với Lâm Hiênmà nói, đúng là một niềm vui bất ngờ.
Bởi vậy mớinói tu tiên tu tiên, quan trọng nhất đó là cơ duyên. Giống như Lâm Hiênbây giờ mà nói, gọi là đi đường dẫm phải phân chó cũng không đủ. (pó tay cái ví von của Huyễn Vũ - nd)
Thế nhưng mà việc cólợi thì sẽ có hại. Cùng một lúc đạt được hai loại tài liệu cấp bậcnghịch thiên, tất nhiên là phúc lớn của Lâm Hiên. Nhưng thật sự nếu muốn tách hai thứ tài liệu này từ trong một kiện pháp bảo ra, độ khó củacông việc đương nhiên sẽ gia tăng không ít. Phi thường cẩn thận làchuyện tất nhiên, bên cạnh đó cũng cần phải có tay nghề lão luyện. Nếukhông, chỉ cần sơ sẩy một chút lập tức sẽ làm tổn thương hai loại bảovật này! Mà bất kể là Ngoại Vực Thiên Kim hay Huyễn Âm Ma Hoa, đều làbảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, vì thế Lâm Hiên tuyệt đối không cho phép thất thoát bất cứ loại nào.
Vì những lý lẽ đó cho nên khi Lâm Hiên tiến hành chiết xuất, có thể nói là một lần sát hạch. Không những phải cẩn thận không được phân tâm chút nào, mà còn không thể bị quấy nhiễu bởi bất cứ chuyện gì. Bất quá nóithì nói vậy không sai, nhưng thật ra cũng không cần quá mức lo âu nhưthế.
Bởi vì, trước hết là thần thức của Lâm Hiênmạnh hơn tu sĩ cùng giai rất nhiều, rất có lợi khi thật sự luyện hóachiết xuất bảo vật. Chỉ cần cẩn thận một chút, khả năng xuất hiện biếncố trong khi chiết xuất là không lớn. Thứ hai đó là Bách Hoa cốc, tuyrằng không phải nằm ở tổng đà Vân Ẩn Tông, nhưng tuyệt đối là nằm trongphạm vi thế lực bổn tông. Động phủ của Lâm Hiên ở nơi này, lấy địa vịsiêu nhiên của hắn, đối với chuyện canh phòng an toàn cho khu vực này,Vân Ẩn Tông cũng hao tốn không ít công phu. Bởi vậy rất khó có khả năngxuất hiện các loại đạo chích rình rập.
Huống chi lấy tính cách của Lâm Hiên, cũng đã bày ra đủ loại pháp trận lớn nhỏ xungquanh động phủ. Coi như thực sự có người xâm nhập tới đây, muốn công phá cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng, việc này Lâm Hiên vẫn cóphần chắc chắn. Từ đó chỉ cần vận khí của hắn không phải kém cỏi đến tột đỉnh, chuyện thất bại bởi vì bị quấy rầy cũng cực kì bé nhỏ. Bất quá dù vậy, Lâm Hiên vẫn thật vất vả bố trí cực kỳ chu đáo chặt chẽ một phen.Tiếp theo hắn lại tắm rửa nghỉ ngơi, ba ngày sau mới một lần trở lạiphòng luyện công. Trước hết Lâm Hiên đả tọa điều tức, điều chỉnh trạngthái tới đỉnh phong. Sau đó tay áo hắn phất một cái, hồng quang chợtlóe, bản mệnh pháp bảo Kiếm Hồ Lô của Chung lão quái hiện ra.
Hiện tại chuyện đầu tiên phải làm là xóa đi ấn ký thần thức lưu lạitrên pháp bảo của đối phương. Tiếp theo là dùng anh hỏa đào tạo thoángmột phát, không yêu cầu phải thu phát tùy tâm, nhưng ít ra cũng phải vận chuyển như ý mới được. Bởi vì chỉ có làm như vậy, chuyện chiết xuấtNgoại Vực Thiên Kim và tinh hoa của Huyền Âm Ma Hoa mới có thể dễ dàngmột chút. Dù sao hai loại tài liệu này rất quý giá, chỉ cần có thể đềcao xác xuất thành công thêm một chút, tất nhiên là Lâm Hiên sẽ làm.
Thần thông của Chung lão quái không tầm thường, Kiếm Hồ Lô này lại làbảo vật mà hắn đã bồi dưỡng mấy vạn năm. Muốn xóa đi ấn ký thần thức màlão lưu lại bên trên, đương nhiên là chuyện không dễ dàng. Cũng may lãoma này đã chết, cộng thêm tu vi của Lâm Hiên cũng không tầm thường.Nhưng cho dù như vậy, thì dựa theo tình huống bình thường, không bỏ rathời gian trăm năm cũng đừng mong có thể thành công.
Vì mong muốn mọi sự ổn thỏa, tuy là Lâm Hiên đã chuẩn bị tâm lý hao tốn thêm một chút thời gian. Nhưng mà tiêu hao thời gian trăm năm chỉ đểlàm một bước chuẩn bị, cũng không khỏi có chút quá mức. Cũng may LâmHiên chưa bao giờ thiếu bảo vật, đương nhiên sẽ không ngây ngốc dùngbiện pháp tồi như vậy để xóa ấn kỳ thần thức của Chung lão ma.
Lâm Hiên phất ống tay áo một cái, linh quang lóe lên, một cái tiểu đỉnh bay vút ra. Đỉnh này chỉ cao chừng gần một xích, bên ngoài loang loángsáng bóng, vừa nhìn cũng biết là bảo vật cực kỳ bất phàm. Lâm Hiên cũngkhông biết là đoạt được từ tay tên quỷ không may nào, hiện tại lại rấtcó công dụng. Tiếp theo, tay trái Lâm Hiên nhẹ run, một cái bình ngọclại từ trong tay áo bay ra. Nắp bình vừa mở, lập tức một cổ mùi vị chuacay từ bên trong tỏa ra. Sau đó Lâm Hiên nâng tay phải lên, thật cẩnthận điểm một chỉ về phía trước mặt.
Ba. . .
Một tiếng động nhỏ vang lên, bình ngọc tùy theo một chỉ của hắn mà vỡra. Một đoàn chất lỏng cỡ bằng nắm tay xuất hiện, tụ vào một chỗ khôngtiêu tán, cỗ mùi vị chua cay kia đúng là do thứ này tỏa ra.
Tẩy Thần Thủy!
Tên như ý nghĩa, vật ấy có thể xóa đi ấn ký thần thức của tu sĩ lưu lại trên các loại bảo vật. Dùng vật ấy sẽ mang lại hiệu quả cao hơn rấtnhiều so với sử dụng phương pháp tồi kia, có thể nói là dễ dàng hơn gấpmấy trăm lần. Đương nhiên, giá trị vật này cũng có chút xa xỉ, nhưng sovới Ngoại Vực Thiên Kim và Huyễn Âm Ma Hoa thì không đáng giá nhắc tới.Trong thời điểm này, đương nhiên là Lâm Hiên không chút do dự mà lấy ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.