Chương trước
Chương sau
Có điều trong sương vụ nhưng không một tiếng động. Thật lâu mới nghe thấy tiếng thở dài.
"Phu quân, nhân yêu khác đường. Tiến giai Động Huyền sẽ nắm giữ được pháp tắc thiên địa, đủ để giải trừ Hỗn độn yêu khí... "
"Không sai. Trước kia nàng đã nói như vậy." Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ kỳ dị "Chẳng lẽ sự tình có biến sao?"
"Phu quân quả nhiên thông tuệ, vừa nói liền đoán trúng" Thanh âm buồn bã của Thanh nhi trong động phủ vang ra: "Không lâu trước, ta mới phát hiện một bí mật. Bình thường thì đây là đại hỉ với riêng ta nhưng lại cản trở chúng ta."
"Ồ?" Lâm Hiên lấy tay vuốt cằm. Thanh âm trầm thấp mở miệng: "Nàng cứ nói đi, chuyện gì cũng có thể giải quyết."
Ba trăm năm phong ba khiến tâm cảnh hắn sớm đã bình tĩnh vô cùng.
"Phu quân cũng rõ ta là thiên địa linh cầm. Không lâu trước ta xảo hợp tìm được di thư của tổ mẫu, mới phát hiện thân thế của mình..."
"Thân thế nàng?" Lâm Hiên ngẩn ngơ không khỏi thì thào lập lại.
"Đúng vậy. Thực ra ta không chỉ đơn thuần là Khổng Tước nhất tộc. Nguyên lai có một nửa huyết mạch phượng hoàng trên người."
"Hả. Có thể sao…Vậy phụ thân hoặc mẫu thân của nàng là thần điểu phượng hoàng thượng giới sao... Vậy đây không phải chuyện tốt sao?" Lâm Hiên có điểm khó hiểu nói: "Khổng Tước bất quá là thiên địa linh cầm còn Phượng hoàng thì thân phận tôn sùng hơn nhiều. Ở Linh giới, Chân Long Thải phượng khiến người vô cùng sợ hãi."
"Đúng vậy, nhưng do huyết mạch cao quý nên hỗn độn yêu khí trên thân thể thiếp vô cùng dày đặc, trước khi hai phu thê chúng ta cùng bước vào Động Huyền thì không thể gần nhau."
"Hai người đều phải đạt tới Động Huyền?" Lâm Hiên ngẩn ngơ, sắc mặt âm trầm xuống.
"Ừm." Trong động phủ Thanh nhi gật nhẹ đầu, trên mặt hiện tia xấu hổ: "Điều này cũng không sao, mộng uyên ương vốn cần hai người đồng lòng cố gắng. Phu quân tu luyện nhanh chóng tiến giai Ly Hợp còn Thanh nhi ở đây có nghĩa mẫu phụ trợ thành ra ỷ lại."
"Ngốc, sao nàng lại nói như vậy. Cho dù như thế thì vì sao lại không muốn gặp ta dù chỉ một lát?" sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi nói.
"Nghĩa mẫu chưa nói với chàng sao? Sau khi nghĩ kỹ ta đã chọn Bế Khổ Thiền tu luyện. Không tiến giai Ly Hợp tuyệt không xuất quan."
"Cái gì? Bế Khổ Thiền!" Sắc mặt Lâm Hiên ngẩn ngơ rồi lập tức khó coi, khổ thiền là loại sinh tử quan cực khổ nhất và nguy hiểm nhất.
Chính là tự gieo vào lòng mình tâm ma, khát khao muốn đạt tới cảnh giới nào đó. Bởi vì có tâm ma nên tu luyện vô cùng nguy hiểm nhưng ngược lại cũng là một loại kích thích nên tiến giai dễ dàng hơn. Nó vô cùng nguy hiểm nên rất ít tu sĩ nguyện ý tu luyện.
"Phu quân. Chàng không cần lo lắng. Khổ Thiền tuy nguy hiểm nhưng Thanh Nhi không phải hành động nhất thời. Trong lòng ta biết rõ" Thanh âm tự tin của Thanh nhi truyền vào tai.
"Thì ra là thế..." Lâm Hiên gật gật đầu, rốt cuộc đã biết vì sao Thanh nhi không chịu gặp mặt.
Phu thê từ biệt hơn trăm năm còn chưa thấy nhau mà tâm tình đã kích động vô cùng. Nếu gặp thì khả năng tẩu hỏa nhập ma càng gia tăng.
Lâm Hiên lâm vào trầm mặc. Bất quá rất nhanh vẻ mê man trên mắt chuyển thành kiên định.
Khổ thiền tuy nguy hiểm nhưng Lâm Hiên tin tưởng Khổng Tước nắm chắc vượt qua.
Trong các nữ tử hắn luyến ái thì Thanh nhi là người kiên cường nhất, dám yêu dám hận.
"Thanh nhi, nàng mở cửa động phủ cho ta một chút"
"Phu quân thứ lỗi. Thiếp quả thật không thể gặp chàng."
"Ta biết, với ta thế này đã là đủ, bất quá có một ít đồ vật ta muốn để lại cho nàng tu hành."
"…phu quân đợi chút" Thanh nhi đương nhiên không khách khí, hai tay nâng lên đánh ra vài đạo pháp quyết. Ầm ầm thanh âm truyền vào tai. Cửa động phủ mở ra. Sương vụ cuồn cuộn một hồi hiện ra một thông lộ.
Lâm Hiên suy nghĩ một chút, lấy ra một cái ngọc giản còn trống đem thần thức chìm vào.
Vì nguyện ước mà Thanh nhi không ngại bế khổ thiền. Lâm Hiên đương nhiên không muốn nàng lâm vào nguy hiểm.
Tay vỗ vào bên hông, một đạo quang hà hiện lên cuốn mấy món bảo vật cùng ngọc giản vào động phủ.
Một khắc trước hắn đã dụng thần thức khắc những điều cần thiết vào ngọc giản. Hắn để lại cho Thanh Nhi một viên trung phẩm Mị Hoặc Thiên Huyền đan. Tin tưởng dù sau này gặp tâm ma nàng cũng có thể đối phó. Một bình Tử Uyển đan chính là thánh phẩm linh đan, có thể giúp pháp lực tu sĩ Nguyên Anh kỳ rất nhanh tăng tới đỉnh phong. So với đan dược khác thì tiết kiệm một nửa thời gian, đối với yêu tộc cũng có hiệu quả tương tự.
Còn thêm Bách Thảo Đan mới thật là linh dược nghịch thiên, Nguyên Anh kỳ đỉnh phong sẽ có ba thành tiến giai Ly Hợp thành công. Nguồn: truyentop.net
Đối với đám thị nữ Lục Doanh Nhi Lâm Hiên ra tay còn vô cùng hào phóng chớ đừng nói chi là ái thê của hắn.
Còn có Tử Lan Tiên của Cửu Đầu lão tổ thích hợp yêu tộc sử dụng, quan trọng không kém là hắn còn để lại Yêu Nhãn Xá Lợi cho nàng. Có vật này như là mang theo một thượng phẩm yêu mạch trên người, đối với tu yêu giả hay là yêu tộc đều có lợi thật lớn.
Yêu Nhãn Xá Lợi vô cùng trân quý nhưng Lâm Hiên còn có Lam Sắc Tinh Hải. Yêu mạch cũng tốt mà linh mạch cũng được, phẩm chất như thế nào ảnh hưởng đối với tu hành cũng không lớn.
Mà Thanh nhi tuy huyết mạch tuy tôn quý thì tiến giai Động Huyền Kỳ khẳng định vô cùng gian nan, Lâm Hiên đương nhiên hết sức giúp đỡ nàng.
Trong lúc Thanh nhi kinh ngạc đón nhận các bảo vật, đem thần thức chìm vào ngọc giản. Ở bên ngoài Lâm Hiên khẽ thở ra bồi hồi một thoáng, trong mắt hiện vẻ kiên định rồi biến thành một đạo kinh hồng bay đi.
Nhìn thân ảnh hắn khuất nơi phương xa, trong lòng Thanh nhi vô cùng cảm động. Trượng phu của nàng là người có tình có nghĩ. Không biết bao lâu mới có thể gặp lại hắn. Nàng khẽ thở dài, sau một hồi thì trở nên kiên định, hiện không phải là lúc nhi nữ tình trường, khổ tu mới là trọng yếu nhất.
Ngọc thủ bay múa, sương vụ bốn phía cuồn cuộn đem sơn cốc che lại.
Bên kia Lâm Hiên cũng đem nỗi niềm thu liễm, rất nhanh một thân ảnh thân thương khác ánh vào trong tầm mắt.
Trên mặt nàng ẩn ẩn vẻ u buồn động lòng người, bất quá cảm ứng được Lâm Hiên trở về, tiểu nha đầu lại lần nữa khôi phục dáng vẻ ôn nhu.
Mỹ nữ phối hào kiệt! Cho dù phải chia sẻ tình cảm với kẻ khác nhưng ở bên thiếu gia còn tốt hơn vạn vạn lần kẻ khác.
"Chàng đã gặp lại Thanh tỷ?"
"Ừm" Lâm Hiên nhẹ gật đầu mà Nguyệt nhi cũng không hỏi nhiều:"Thiếu gia, hiện tại người có tính toán gì không?"
"Thanh nhi muốn tĩnh tu. Nguyệt Nhi! Chúng ta đi cáo từ Ngũ Sắc Tiên Tử."
Nửa canh giờ sau một đạo kinh hồng phá không rời khỏi Ngũ sắc Linh sơn. Dù Ngũ Sắc tiên tử có giữ lại nhưng Lâm Hiên đang lo lắng Bái Hiên Các nên đã nhẹ nhàng cáo từ. Vân châu nội địa là nơi ngọa hổ tàng long. Hắn muốn rất biết hiện tình cảnh các nữ tử ở đó thế nào.
***
Thiên châu, Ma Vực sơn mạch.
"Sư tôn, người nói có biện pháp trong thời gian ngắn giúp ta tiến giai Ly Hợp?" Thanh âm Điền Tiểu Kiếm truyền ra, bất quá không chút vui mừng mà ẩn ẩn vẻ sợ hãi.
"Không sai, chỉ e đồ nhi phải chịu chút khổ sở." Phong Lương vân đạm phong thanh mở miệng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.