Lúc này Lâm Hiên đã đeo mặt nạ, đồng thời cải biến hình dạng. Còn đang thong thả trên đường thì từ xa xa bay tới một đạo kinh hồng, phía sau còn có độn quang điên cuồng đuổi theo.
Lâm Hiên khẽ nhíu mày, theo linh lực dao động thì chỉ là một số tiểu tử Trúc Cơ kỳ. Tranh đấu kiểu này ngày nào cũng có ở khu vực phụ cận, các chấp pháp sứ Hiên Viên thành cũng không quan tâm.
Hắn độn quang chậm lại, chợt nghe một tiếng kinh hô của Nguyệt Nhi.
Tiểu nha đầu này đã từ trong tay áo bay ra, toàn thân nổi thanh quang nghênh đón mấy đạo độn quang đang truy đuổi.
Lâm Hiên ngạc nhiên thả thần thức ra, sau khi quét qua thì sắc mặt trở nên cổ quái: "Tiểu nha đầu kia sao lại xuất hiện ở chỗ này?"
Thì ra người bị đuổi chính là đồ đệ bảo bối của Nguyệt nhi, bảo sao nàng lại sốt ruột như vậy.
Chính là Trịnh Tuyền, ái nữ của Từ Nhân.
Lâm Hiên không cần phải ra tay nữa. Với thần thông của Nguyệt nhi thì mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn chưa chịu nổi một đòn, thân thể đã bị phá huỷ. Toàn bộ Nguyên Thần bị thu vào Thú Hồn phiên.
"Sư tôn!".
Trịnh Tuyền vừa mừng vừa sợ, nàng không ngờ vào lúc nguy cấp lại gặp ân sư.
"Tuyền nhi, tại sao lại ở đây?"
Trịnh Tuyền thoáng chần chừ. Nguyệt nhi nthấy ánh mắt của nàng, nhịn không được phá lên cười nói: "Nha đầu ngốc, không cần phải kiêng kỵ. Đó là thiếu gia".
"Hả?'
Trịnh Tuyền đương nhiên rất tin lời ân sư, vội sửa y phục thi lễ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783215/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.