Trở lại Bách Hoa cốc. Lúc này hai lão quái vật đã thu liễm khí tức ôm cây đợi thỏ.
Thanh sơn nguy nga, thảm cỏ xanh trải dài như ngút ngàn, phóng tầm cả sơn cốc tĩnh lặng mà mỹ lệ, đâu ai ngờ bên trong lại ẩn chứa sát khí lạnh băng.
Một nhân một yêu ở chỗ này mai phục đã mấy canh giờ, mắt thấy vầng thái dương đã xế bóng mới có một đạo độn quang hiện ra trong tầm mắt.
Trên mặt Hắc Hổ yêu vương hiện lên vẻ vui mừng, nhưng sau một lúc vẻ mặt lại trở nên có chút cổ quái. Đạo độn quang này mờ tỏ so khác với độn quang thường ngày của Khổng Tước tiên tử.
Chẳng lẽ là có tu sĩ hay yêu tộc khác vô tình tới nơi này?
Nghĩ tới đây Hắc Hổ không nhịn được thầm mắng một câu, còn Hỗn Nguyên lão tổ ở bên cạnh lại có một dự cảm bất ổn.
Đạo độn quang trông tầm thường nhưng tốc độ lại cực nhanh, một lát sau đột nhiên dừng lại cách chỗ hai người chừng trăm trượng.
Quang hoa thu liễm lộ ra một thiếu niên dung mạo bình thường, chính là Lâm Hiên.
Lúc này hắn không ẩn giấu tu vị, thần quang nội liễm linh lực cuồng thiểm khiến sắc mặt hai lão quái vật đều đại biến.
Người đến không phải là Khổng Tước tiên tử nhưng không ngờ lại cũng là lão quái Nguyên Anh trung kỳ, thật có chút khó giải quyết.
Đối phương trùng hợp đi ngang qua hay là có liên quan tới Khổng Tước tiên tử?
Hắc Hổ yêu vương cùng Hỗn Nguyên lão tổ đưa mắt liếc nhau, nhất thời yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783148/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.