"Ừm, như vậy thì thật tốt quá" Vân Đỉnh gật đầu lộ vẻ vui mừng, hắn đang muốn nói gì thì đột nhiên chân mày chợt động, vẻ mặt trở nên âm trầm.
"Phu quân, sao vậy?" Diệu U tiên tử ngẩn ngơ, thần sắc có chút ngạc nhiên nhưng sau đó cũng về phía tay trái.
Mấy chục đạo kinh hồng như ẩn như hiện rất nhanh bay về phía này.
"Sao sâu trong Khuê Âm Sơn này lại có nhiều tu tiên giả như thế. Không ổn! có hai kẻ đồng cấp với chúng ta và một lão quái trung kỳ".
Sắc mặt Vân Đỉnh đại biến, mấy vạn năm qua chưa từng phát sinh qua chuyện này. Những người này tới đây không lẽ là muốn nhằm vào Mặc Nguyệt tộc bọn hắn. Trong đầu ý nghĩ lưu chuyển, hắn cùng thê tử liếc nhau, nhất thời thân ảnh hai người trở nên mờ ảo.
Địch mạnh ta yếu, thời khắc này bị phát hiện thì không ổn, tốt nhất là ẩn thân đi.
Chừng nửa tuần trà sau các tu sĩ này đã bay tới trên đầu bọn họ. Ngoài ba lão quái vật Nguyên Anh kỳ đi đầu thì hơn nửa đều là Ngưng Đan kỳ. Còn lại là đệ tử Trúc Cơ kỳ bộ dáng vô cùng chật vật, trên người đầy vết thương.
Khuê Âm Sơn là một trong hai đại cấm địa của U châu có vô số yêu thú, tuy có ba lão quái Nguyên Anh trong nhóm nhưng dọc theo đường đi gặp không ít nguy hiểm. Tu sĩ thiệt mạng chừng hơn mười người trong đó quá nửa đều là Trúc Cơ kỳ.
Mắt thấy cách mục đích đã không xa khóe miệng Hạo Thiên quỷ đế lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783147/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.