Căn cứ điển tịch bổn môn ghi lại, năm đó yêu ma tuy nhiều nhưng thích thôn phệ thân thể tu sĩ thì chỉ có một mà cũng là kẻ hung ác nhất, Già La Cổ Ma.
"Ồ, ngươi biết ta?" Già La Cổ Ma âm trầm mở miệng:"Các hạ thần thông không kém, đã là hậu kỳ tu sĩ. Hừ, không biết ngươi là Huyền Phượng môn đại trưởng lão đời thứ bao nhiêu. Lão phu cũng coi như tiền bối tổ tông của ngươi, nếu không phải hiện tại ta cấp bách cần đến huyết nhục Nguyên Anh tu sĩ thì đã tha cho ngươi một mạng, nhưng hiện tại coi như vận số tiểu tử ngươi không tốt."
Lời còn chưa dứt hắn đã phun ra một ngụm ma khí vô cùng tinh thuần. Giao Long sau khi hấp thu thì trở nên càng hung mãnh, nhanh chóng đem viên bảo châu kia đánh tan thành bốn năm mảnh.
"Ngươi nói cái gì?"
Nghe xong lời đối phương, trong mắt Nguyên Anh hiện lên một tia nghi hoặc, cái gì tổ tông môn phái? tên yêu ma này muốn nhiễu loạn tâm trí của nó sao?
Vừa mới có ý nghĩ này đã thấy bảo vật bị phế. Nguyên Anh không khỏi sợ hãi, hai tay vừa bấm pháp chú thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
Thuấn di thuật?
Tròng mắt Già La Cổ Ma co rút. Tay trái hướng lên bắn ra một đạo ô quang, ngay lúc đó Nguyên Anh hiện ra lảo đảo hiện ra thần tình tỏ vẻ kinh sợ: "Không có khả năng, ngay cả thuấn di mà ngươi cũng có thể phá vỡ."
"Hừ, thuấn di cái rắm! Ngươi vừa thi triển chỉ là đơn giản hóa mà thôi, thuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783123/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.