Chương trước
Chương sau
Chẳng lẽ gần đây xuất hiện bảo vật gì?
Lâm Hiên đặt chân vào tu tiên giới cũng được một thời gian. Biết rõ bất kể tu sĩ chính đạo hay ma đạo, tất cả đều vì lợi ích bản thân. Bọn họ không ăn no rỗi việc mà chạy đến nơi hoang vắng này làm gì.
Có nên đi xem thử?
Trên mặt Lâm Hiên đang hiện vẻ do dự thì một đạo quang hoa màu xám bay về phía này, hắn dùng thần thức đảo qua.
Là tu ma giả Trúc Cơ sơ kỳ! Lâm Hiên lập tức nuốt vào một viên Ẩn Linh Đan, thi triển Thiên Ma Nghĩ Dung Thuật hóa ra bộ dáng một trung niên khoảng tam tuần gầy gò rồi độn quang hiện ra chặn đường.
Quang hoa màu xám do dự một chút rồi chuyển hướng vòng đi, có điều vài lần đều bị đối phương dễ dàng ngăn lại. Hào quang đành tán đi hiện ra một lão giả tóc muối tiêu: "Vị đạo hữu này, sao lại chặn đường tiểu lão nhân."
Thấy tu vị đối phương cao hơn mình, tu ma giả khách khí hỏi. Trên mặt Lâm Hiên cũng lộ vẻ ôn hòa nói: "Thất lễ, tối qua ta ở chỗ này nghỉ tạm, lại thấy rất nhiều đạo hữu bay về phía đông nam, xin hỏi nơi đó xảy ra chuyện gì?"
"Chuyện này..." Lão giả có vẻ có chút do dự.
"Sao, không muốn nói cho ta biết?" Sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống, y phục không gió mà bay phần phật, cảm nhận được linh áp cường đại của đối phương lão giả cả kinh. Tu vị trung niên trước mắt chỉ là Trúc Cơ trung kỳ sao lại thực lực mạnh thế này, chẳng lẽ hắn tu luyện công pháp đỉnh cấp?
"Đạo hữu không nên hiểu lầm, tiểu lão nhân đang cân nhắc nên nói từ đâu mà thôi." Lão giả vội vàng cười bồi. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, lúc này lão bỏ ngay ý niệm giấu diếm trong đầu. Nếu bị chọc giận không chừng đối phương liền động thủ, dùng Sưu Hồn đại pháp thu lấy ký ức, khi đó thì thật là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
"U Châu chúng ta gần đây quả thật đã xảy ra đại sự."
" Đại sự?"
"Đúng vậy. Không biết đạo hữu đã nghe nói qua danh tự Thiên Sát Ma Quân chưa?"
"Thiên Sát Ma Quân?" Lâm Hiên nhíu nhíu mày có vẻ xấu hổ nói: "Ta luôn ở trong thâm sơn tu luyện, mới xuất quan nên chưa qua vị Ma quân này. Danh khí của hắn rất lớn sao?"
"Ừm, quả thật là đỉnh đỉnh đại danh." Lão giả cẩn thận nói: "Đạo hữu cũng biết tu ma giả chúng ta giai đoạn đầu tu luyện tuy nhanh, Trúc Cơ cũng dễ dàng hơn tu tiên giả các ngươi nhưng thiên đạo tuần hoàn, càng về sau lại trở nên càng trở nên gian nan."
"Ngươi không nói ta cũng biết" Lâm Hiên khoát tay nói: "Nói vào chính đề đi."
"Ha ha, đạo hữu đừng nóng. Nếu muốn biết ngọn ngành thì để tiểu lão nhân chậm rãi kể lại."
Lâm Hiên cũng không biết nói gì nữa, mặc kệ đối phương thiên sinh nói nhiều hay thế nào thì cũng đành phải nhẫn nại nghe tiếp.
"Ở U Châu, tu ma giả Trúc Cơ kỳ rất nhiều nhưng Ngưng Đan Kỳ thì không có mấy, còn Nguyên Anh kỳ thì hiếm như phượng mao lân giác..."
"Vậy Thiên Sát Ma Quân có phải là Nguyên Anh kỳ lão quái không?"
"Ha ha, đương nhiên không phải. Theo tiểu lão nhân biết, tại U Châu chúng ta chỉ có một vị Nguyên Anh kỳ tu ma giả chính là Cực Ác Ma Tôn, nhưng Thiên Sát Chân Quân này cũng khả năng rất lớn để tiến giai Nguyên Anh kỳ, tu vị của hắn hiện là Ngưng Đan Kỳ đại viên mãn."
"Ừm" Lâm Hiên gật đầu, cùng cảnh giới thì thực lực tu ma giả mạnh hơn tu tiên giả, Thiên Sát Chân Quân đương nhiên có thể tung hoành U châu. Cho dù gặp phải thái thượng trưởng lão của tam đại chính đạo, muốn thoát thân cũng không mấy khó khăn.
"Nói từ đầu đến giờ, chẳng lẽ nhiều người tới đây là liên quan tới vị ma quân này?"
Lão giả liếm đôi môi khô khốc nói: "Đạo hữu có thể không biết Thiên Sát Ma Quân nhưng hẳn đã nghe nói qua đại danh Linh Dược Sơn chứ?"
"Linh Dược Sơn?" Nghe tới đây thì trống ngực Lâm Hiên đập mạnh, việc này sao lại quan hệ đến bổn môn.
"Đương nhiên ta nghe nói qua, đừng nói ở U Châu chúng ta mà nơi tu sĩ ở nơi Duyện châu hẻo lánh phần lớn nghe nói qua, nhưng sao lại có Linh Dược Sơn ở đây?"
"Không có Linh Dược Sơn thì đã không rắc rối hôm nay" Lão giả thở dài: "Kỳ thật tu ma giả hay là tu tiên giả đều là theo đuổi trường sinh đạo, chẳng qua lưỡng đạo bất đồng, công pháp đối lập mà thôi."
Lâm Hiên gật đầu, các tu sĩ ai ai cũng vì lợi ích bản thân, vậy có thể dùng chính tà để phân chia sao? tu tiên giả không thiếu ngụy quân tử, trong tu ma giả cũng có kẻ mang lòng trắc ẩn.
"Lại nói về Thiên Sát Chân Quân, Tuy thiên đạo vô cùng gian nan nhưng hắn lại là một ngoại lệ. Người này tư chất nghịch thiên, lại gặp kỳ ngộ vô số, tu luyện tới Ngưng Đan Kỳ đại viên mãn. Bên ngoài có vô số lời đồn nhưng theo chính lời Ma quân, tỷ lệ thành công kết Anh của hắn mới chỉ có ba thành"
"Như vậy không phải là rất cao rồi sao?" Lâm Hiên nheo mắt, Ngưng Đan Kỳ tu sĩ khi kết Anh tỉ lệ thành công chỉ được nửa thành mà thôi, tu ma giả còn muốn càng khó khăn hơn, Ma quân như vậy đã rất nghịch thiên, chẳng lẽ hắn còn thấy chưa đủ?
"Ma quân hài lòng hay không tiểu lão nhân cũng không rõ, nhưng vừa có lời đồn đãi rằng hắn lại có một phen kỳ ngộ đặc biệt, chiếm được một loại kỳ đan."
"Kỳ đan?"
"Đúng vậy, nghe nói loại đan dược này có công hiệu nghịch thiên, không những có diệu dụng làm tu sĩ Trúc Cơ kỳ dễ dàng Kết Đan, hơn nữa khi kết Anh cũng có tác dụng rất lớn."
"Cái gì, còn có loại đan dược nghịch thiên vậy sao?" trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ nghi hoặc, thân là thiếu chủ Linh Dược Sơn. Đã xem bao qua nhiều đạo thư mà chưa từng nghe nói qua.
"Làm cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ dễ dàng Kết Đan? Chẳng lẽ một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ sau khi phục dùng đan dược thì tiến giai thành Ngưng Đan Kỳ cao thủ sao? Chuyện này không thể tin được."
"Đương nhiên." Lão giả lắc đầu nói:"Nếu là tu sĩ Trúc Cơ kỳ đại viên mãn khi kết Đan dùng Thiên Trần Đan sao này sẽ dễ dàng thành công."
"Thì ra là thế" Lâm Hiên gật đầu cảm thấy được cái tên này rất quen tai:"Tên loại kỳ dược này là Thiên Trần Đan sao?"
"Ừm, Kỳ đan này vốn do tổ sư Thiên Trần chân nhân của từ Linh Dược Sơn bào chế ra nên lấy tên theo danh tự của người." Nghe lời này mặt ngoài Lâm Hiên cố gắng lắm mới tỏ vẻ bình thản, trong lòng thì đang có sóng dậy.
Thiên Trần Đan này trong điển tịch Linh Dược Sơn không đề cập tới. Nhưng Lâm Hiên đã nghe Dương Tu nói qua về bí ẩn của bổn môn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Thiên Trần chân nhân khéo léo bày kế đoạt được địa mạch chi hỏa..chuyện bí ẩn trong tông môn không muốn ai biết, chẳng lẽ là liên quan đến chuyện luyện chế Thiên Trần Đan nghịch thiên này?
"Vậy Thiên Sát Ma Quân đến Linh Dược Sơn cướp đan dược này sao?" Lâm Hiên cả kinh hỏi lại.
Lão giả lắc đầu:"Không, Thiên Trần Đan này không biết vì nguyên do gì lại giấu ở một địa điểm bí ẩn, Thiên Sát Ma Quân ngẫu nhiên đoạt được "
Lão giả nuốt một ngụm nước miếng: "Là phúc thì không là họa, là họa thì không thể tránh. Có được đan dược trên, phen này Thiên Sát Ma Quân tưởng rằng thuận lợi Kết Anh, không hiểu sao tin tức kia lại tiết lộ ra ngoài…
Thiên Trần Đan có nghịch thiên công hiệu như thế, chính ma lưỡng đạo cao thủ nghe tin lập tức đến tìm Thiên Sát Ma Quân sát nhân đoạt bảo.
Thiên Sát Ma Quân tuy mạnh nhưng song thủ nan địch tứ quyền, tuy Nguyên Anh kỳ lão quái không động thủ nhưng bị vô số Ngưng Đan Kỳ cùng Trúc Cơ Kỳ tu sĩ điên cuồng vây công, cuối cùng Ma quân cũng ngã xuống."
Lâm Hiên kinh sợ đến thất sắc, lão giả miêu tả nhẹ như không nhưng hắn có thể tưởng tượng được trận chiến này tàn khốc như thế nào, linh đan nghịch thiên như vậy quả thực khiến các tu sĩ đỏ mắt.
"Sau này thế nào, Thiên Trần Đan lọt vào tay ai?" Lâm Hiên liếm môi, cảm giác như miệng lưỡi đắng ngắt.
"Không ai cả, tu sĩ chính tà đều không được." Lão giả cười khổ mở miệng, trên mặt hiện lên vẻ kính sợ:
"Thiên Sát Ma Quân không hổ một đời nhân kiệt, chịu sự vây công suốt ba ngày ba đêm đành tự bạo thân thể nhưng nguyên thần vẫn mang theo đan dược trốn thoát."
Lâm Hiên mỉm cười nói: "Vậy ngươi cũng là nghe nguyên thần của Ma Quân trốn đến nơi này nên muốn tới thử vận khí?"
Lão giả đỏ mặt do dự thở dài nói:"Đã khiến đạo hữu chê cười, tiểu lão nhân thật có ý đó. Thực không chỉ mình ta mà có tới hàng ngàn Trúc Cơ Kì tu sĩ cũng tới nơi này"
"Ồ, ngươi cho là mình có cơ hội sao?"
"Tiểu lão nhân đương nhiên hiểu. Nhiều Ngưng Đan kỳ tiền bối tới đây như vậy, với tu vị nhỏ nhoi của tại hạ thật không biết lượng sức, nhưng biết đâu lại gặp cơ duyên xảo hợp"
Lâm Hiên lại nở nụ cười: "Cơ duyên xảo là tốt nhưng thất phu vô tội hoài bích hữu tội. Đạo lý này ngươi hẳn là biết, cho dù cho ngươi có chiếm được Thiên Trần Đan thì ngươi có mạng để hưởng sao. Thực lực cường đại như Thiên Sát Ma Quân cũng rơi vào kết cục pháp thân bị hủy, ngươi so với hắn thì thế nào? "
Một tiếng chuông bừng tỉnh người trong mộng. Lão giả nghe xong toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, ôm quyền thành khẩn nói: "Đa tạ đạo hữu nhắc nhở, là tiểu lão nhân tâm si vọng tưởng. Ta trở về thôi".
Nói xong lại cung kính thi lễ, hóa thành một đạo độn quang bay ngược lại.
Sau khi lão rời đi Lâm Hiên trầm mặc một lúc không nói.
Người này tu vị bình thường nhưng có thể bỏ qua chấp niệm cùng kháng cự hấp dẫn trước mắt, sẽ bình an sống thêm nhiều năm.
Vậy còn hắn thì sao? Trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ kiên nghị.
Mặc dù hắn khuyên lão giải rời đi. Nhưng nghĩ tới Thiên Trần Đan trống ngực Lâm Hiên lại đập thình thịch. Hiện hắn đã biết Kết Đan so với Trúc Cơ còn khó khăn hơn gấp trăm lần. Cho dù có tinh chế được cực phẩm Trúc Cơ Đan thì cũng chi tăng nhanh pháp lực, không có trợ giúp khi kết Đan.
Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, nếu không thể kết thành Kim Đan, chỉ dừng lại ở Trúc Cơ kì thì chỉ là sống tạm, kiếp này đâu có ý nghĩa gì?
Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng biến mất tại chỗ.
Theo lời tiểu lão nhân kia, nguyên thần của Thiên Sát Ma Quân trốn vào trong Khuê Âm Sơn Mạch. Có người cảm ứng được hắn xuất hiện ở phía nam, dẫn theo khá nhiều chính ma lưỡng đạo tu sĩ truy tung theo.
Lâm Hiên nuốt vào một viên Ẩn linh đan, đem tu vị hạ xuống Linh Động hậu kì để tránh sự chú ý. Hắn lại dùng một thanh Phi kiếm hạ phẩm linh khí để độn quang.
Bay hơn nửa ngày, đột nhiên phía trước thoáng hiện mấy đạo hào quang, tiếp theo là những tiếng nổ lớn như sấm sét truyền ra.
Lâm Hiên biến sắc dừng lại, cẩn thận thả ra thần thức quan sát.
Phía trước chừng bảy tám dặm có hai đội tu sĩ chính ma đang đấu pháp, nhân số hơn kém nhau không nhiều.
Lâm Hiên trầm ngâm một lát, thấy không nguy hiểm nên bay tới gần. Thực lực hai bên không mạnh, cầm đầu chỉ là tu sĩ Trúc Cơ sơ kì, còn lại đều là Linh Động kì đệ tử.
Người chết vì tiền chim chết vì mồi, thực lực nhỏ nho như vậy cũng dám mơ ước tới Thiên Trần Đan.
Lúc này hai bên cũng phát hiện Lâm Hiên nhưng chỉ liếc mắt một cái rồi tiếp tục đánh đến khí thế ngất trời. Lâm Hiên cũng thản nhiên bay vòng qua.
Sau một ngày đường, hắn phát hiện chiến đấu lớn nhỏ tới mấy chục lần. Càng đi càng gặp thường xuyên, thậm chí tới cả mấy trăm tu sĩ Trúc Cơ Kì phân sinh tử với nhau như là hai phái đang đại chiến.
Chỉ thấy vô vàn đạo quang hoa như phá không cùng Linh Khí bay múa. Đấu pháp kinh động cả một vùng trời!
Lâm Hiên thở dài bay tiếp, phía trước lại truyền đến linh lực chấn động cường đại, xem ra lại có tu sĩ đấu pháp. Hắn dùng thần thức quan sát, thấy song phương đều là tu ma giả.
Lúc này vừa bay Lâm Hiên vừa lộ tiếu ý, suốt chặng đường coi như đại khai nhãn giới lúc. Ban đầu chỉ là chính ma xung đột, dần dần tới tu tiên đánh tu tiên, tu ma đánh tu ma hỗn loạn cả lên. Hơn nữa đều tàn nhẫn như kẻ thù truyền kiếp, không chết không thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.