Trong mắt Nhạc Hạ tướng quân, đứa trẻ trước mắt trong thập phần thanh tú, chỉ có điều hơi bẩn một chút thôi. Nhưng ánh mắt của đứa trẻ này sao lại kỳ quái như thế. Một phút trước còn mở to hai mắt long lanh nhìn gã như tìm được bảo vật, một giây sâu lại nhíu mày nghiến răng, cả tai cũng đỏ bừng bừng, làm như gã là kẻ thù không đợi trời chung. Gã đã làm gì đâu cơ chứ, gã coi như còn cứu nhóc một mạng khỏi tay tiểu vương gia kia nữa là.
"Ha! Nhóc..."
Nhạc tướng quân đáng thương vừa cứu một tiểu lang sói rồi.
Đứa nhóc trong yếu ớt thế mà hàm răng sữa non lại thập phần cứng rắn gặm một cái lên má trái của tướng quân quyết không nhả ra. Đứa nhóc cứ lung la lung lây gặm cái má dày cùi của tướng quân đáng thương. Cho đến khi Tiêu vương gia thập phần tức giận dứt khoát bỏ qua cơn đau tế nhị mà nhào lên kéo tên oắt con đang đu bám trên người tướng quân ra. Nhưng không được, không phải chỉ miệng, mà hai tay đu lấy cổ, hai chân vòng qua eo, tên nhóc tiểu phán quan quyết định bám quấn chặt lấy thân hình uy dũng Nhạc tướng quân nhà mình.
Ái nhân của hắn, tên Diêm Vương gia của hắn thừa lúc hắn mơ màng thiếp đi đã trốn xuống trần lịch kiếp lúc nào không hay, đã vậy còn căn dặn đám âm sai không được tiết lộ hành tung của mình cho hắn biết. Có điều chắc nam nhân kia không ngờ, bản thân lại bị tiểu phán quan của mình chơi xấu. Tiểu Phán Quan Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787696/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.