Sau đó vài ngày, Ngô Trúc Thanh đều ở đây triền miên cùng Ngụy Hải Đông, ở các ngõ ngách trong phòng đều lưu lại hơi thở của mình.
Lòng hắn tràn đầy vui sướng, cho là mình đã là người duy nhất của anh. Nhưng vào khoảnh khắc kia khi hắn trở lại trường học nhìn thấy Nhiêu Bạch, hắn biết mình không có thắng.
Nhiêu Bạch vẫn là sắc mặt hồng nhuận, mặt nở nụ cười, trong mắt là hạnh phúc không thể nào tiêu tan. Cậu nhìn Ngô Trúc Thanh ánh mắt mang đầy sự đắc ý.
Trước đây điều Nhiêu Bạch đắc ý chính là, mặc dù Ngụy Hải Đông thích Ngô Trúc Thanh, Ngụy Hải Đông vẫn đang lên giường với cậu, còn hiện tại điều cậu vẫn đắc ý chính là, mặc dù Ngụy Hải Đông và Ngô Trúc Thanh đang quen nhau, thì anh vẫn lên giường với mình như trước. Từ đầu tới cuối, cậu vẫn chiếm lấy được một phần tình yêu của anh, tương lai cậu còn có con với Ngụy Hải Đông, chỉ sẽ chiếm giữ càng nhiều tình yêu hơn, không mảy may lo sợ gì.
Nhiêu Bạch yêu người đàn ông này, trước kia cậu không có gì cả, hiện tại cậu đã có Ngụy Hải Đông, nên tuyệt đối sẽ không buông tay, mặc dù quỳ trên mặt đất cầu xin một chút thương hại của anh, cậu vẫn sẽ cam tâm tình nguyện.
Thấy Nhiêu Bạch có nét mặt dương dương đắc ý, Ngô Trúc Thanh đã quét tất cả đồ vật trên bàn xuống dưới đất.
Trước đây hắn không phải là loại sẽ không khống chế được cảm xúc tới mức này, thế nhưng vừa nghĩ tới Nhiêu Bạch chẳng biết xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-va-tra-xanh/247452/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.