Tỉnh dậy vào lúc tối muộn, Tô Trà Trà ngồi dậy, cô ngẩn người trên giường hồi lâu rồi mới chạm nhẹ vào khóe mắt đau xót của mình. 
Khóc nhiều quá, sưng hết lên rồi. 
Sau khi thầm nghĩ một câu, Trà Trà lại nằm phịch xuống giường, cô im lặng nghĩ suy, đôi mắt xanh biển ánh lên chút mệt mỏi, rồi hồi lâu cô mới khẽ lầm bầm cất lời. 
"Mệt mỏi quá, mình thật sự chẳng hợp với bất kì công việc nào mà..." 
"Hôm nay chẳng gặp ác mộng, chẳng mơ đến họ...là cũng vui rồi nhỉ?" 
Nhưng mà tại sao, cô lại cảm thấy trống rỗng như vậy, cái cảm giác hư không đến lạ. 
Rồi Tô Trà Trà bật cười, hốc mắt cô nóng lên, nước mắt từng giọt từng giọt mà lăn dài trên má cô. 
Trà Trà với lấy chiếc điện thoại trên đầu giường, bấm loạn xạ tìm đến số điện thoại của Tranh Niệm. 
Cứ tưởng rằng cuộc điện thoại này sẽ chẳng gọi được, nhưng chỉ ít lâu sau bên đầu dây kia đã kết nối, ngay lập tức, Trà Trà lại nghe được giọng nói dịu dàng của anh. 
"Có chuyện gì sao Trà Trà?" 
Tim Trà Trà run lên, nước mắt vẫn chảy không ngừng, nhưng miệng cô chẳng thể cất ra nửa lời. 
Tranh Niệm chưa tắt máy, nhưng cũng chẳng hỏi nữa, anh im lặng nghe cô gái nhỏ đầu dây bên kia đang nghẹn ngào chẳng ra lời rồi hồi lâu sau, anh mới nghe được Trà Trà đáp lại. 
Giọng nói cô run run còn kèm theo một chút nức nở. 
"Ông chủ Quán, dù mới ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-nang-lai-bi-cam-tu/2528170/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.