Đôi mắt Tô Trà Trà mở to, trong lòng không khỏi run lên, rồi hồi lâu cô mới miễn cưỡng bật thốt ra một câu.
"Tại sao cậu lại mơ mình chìm xuống dưới biển chứ?"
Thời Sinh rũ mắt xuống, ánh mắt vừa dịu dàng lại nhu tình vạn phần, cậu cất lời đáp lại.
"Tớ cũng chẳng biết tại sao, nhưng mà tớ biết, tớ sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra đâu."
"Trà Trà à."
"Xin hãy tin tưởng mình đi."
Tim Trà Trà run lên, cô nhịn không được tránh đi ánh mắt của Thời Sinh, rồi hồi lâu sau mới nhẹ giọng cất lời.
"Xin lỗi Thời Sinh, mình mệt rồi, làm phiền cậu có thể ra ngoài được chứ...?"
Ánh mắt Thời Sinh ánh lên chút thất vọng, nhưng nó nhanh chóng mất đi chỉ còn lại là một mảnh bất đắc dĩ cùng tình cảm nồng nhiệt chôn sâu dưới đáy mắt cậu.
Sau khi Thời Sinh rời đi, Tô Trà Trà mới dường như thở phào một hơi, cô nằm bệt xuống giường bệnh, nhắm mắt lại, cảm xúc lúc này của cô cứ như một mớ hỗn độn vậy.
Chẳng thể nào kiểm soát được.
Chẳng biết tại sao Trà Trà lại đột nhiên nhớ tới trong cốt truyện cũng có miêu tả một lần nguyên thân bị ốm, cô ấy rất khó chịu, nhưng lại chẳng dám mở lời vì sợ bị người ta chú ý đến mình. Nguyên thân rất mệt, đầu cô ấy nặng trĩu đi, nhưng chẳng có ai giúp cô ấy cả.
Chẳng có ai để tâm đến nguyên thân cả.
Thậm chí người bạn cùng bàn của cô ấy, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-nang-lai-bi-cam-tu/2528168/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.