Editor: m
13.
Hiểu Dao trằn trọc cả đêm, đến khi những tia nắng đầu tiên rọi vào qua ô cửa sổ, liền vội vàng đứng trước gương nhìn mình kỹ càng.
Khóe miệng khẽ giương, liền tựa như bông hoa tung bay khắp trời, tỏa ra mùi hương say đắm lòng người. Đến gần tỉ mẩn nhìn, sẽ thấy da thịt trắng như tuyết mịn màng nuột nà, nhàn nhạt ửng hồng, bất luận thế nào cũng không nhìn ra hai chữ “lôi thôi”, chứ nói gì đến “xấu”.
“Mình đương nhiên là đẹp không gì sánh bằng.”
Hiểu Dao hỏi người đẹp trong gương.
“Lẽ nào thẩm người đời đã thay đổi?”
Y sống một mình nhiều năm như vậy, thói đời đã thay đổi rồi sao?
Giữa lúc Hiểu Dao ngầm ưu thương, bỗng linh quang chợt léo, đột nhiên nhanh trí* nhớ tới thánh điển chỉ Thánh tử mới có thể xem được lưu giữ trong giáo.
*Phúc chí tâm linh [福至心灵]: Khi điều tốt lành đến thì đầu óc trở nên nhạy bén.
Y khép mình quá sớm, còn chưa kịp nhận thánh điển từ Thánh tử đời trước thì đã phải rời xa người nhà.
Hiểu Dao không hề trì hoãn, đeo mặt nạ lên rồi chạy nhanh đến Tàng thư các, quả nhiên ở tít trong một dãy tìm được cuốn 《Gương báu soi sáng của hoa sen trắng 》.
《Gương báu soi sáng của hoa sen trắng 》 giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ 108 kiểu bạch liên hoa, nào là hình tượng thánh mẫu, style ánh trăng sáng, loại mặt hàng đê tiện diêm dúa lòe loẹt… Trong đó trí mạng nhất là cái hình tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-my-le-nhu-y-rat-hiem-thay/2446666/chuong-5.html