Cao Bá Vương thức giấc lúc một giờ chiều cùng chiếc đầu đau buốt. Hắn nhớ đêm qua Nhạn tới nhà hắn, Nhạn mặc váy xinh và cười với hắn rạng rỡ biết bao! Nhạn khóc lóc quỳ xuống ôm chân hắn, cầu xin hắn tha thứ. Nhạn bảo Nhạn sai rồi, sai kinh khủng khiếp luôn, Nhạn hứa từ giờ trở đi Nhạn sẽ không trêu chọc Đỏ nữa, Đỏ gọi dạ, Đỏ bảo vâng, Đỏ là tình yêu, là bầu trời, là ông hoàng của đời Nhạn. Đỏ nghe sao mà cái lỗ tai nó bùi, nó ngọt, nó thấm đượm tình người, Đỏ mạnh mẽ kéo Nhạn vào lòng, ôm siết lấy Nhạn cho thoả bao nỗi nhớ mong. Và rồi, Đỏ ngủ lúc nào không hay, một giấc ngủ đầy bình yên.
Mọi chuyện kỳ diệu tới mức Đỏ cứ ngỡ âu cũng chỉ là mộng đẹp, nhưng không, khi Đỏ tỉnh giấc Nhạn vẫn đang nằm e ấp trong lòng Đỏ, cuộn tròn như con mèo nhỏ. Đỏ xúc động đưa tay luồn qua mái tóc dài như suối nước của Nhạn mân mê. Tóc Nhạn thật giống lông con chó mực nhà Đỏ, màu đen óng ánh hơn cả than hoạt tính nhưng lại bù xù và rối rắm bởi cái tội lười tắm. Khác với những con chó nữ điệu đà trong đàn, con đó cứ đến giờ tắm nó lại chui vào lỗ nhất định không chịu ló mặt, đâm ra lông nó lúc nào cũng hôi như tóc Nhạn lúc này vậy. Đỏ ghét ở gần con đó, nhưng Nhạn thì khác, Nhạn như nào Đỏ cũng thấy yêu, kể cả mùi hôi chó ở trên người Nhạn thì cũng thành thơm. Đỏ kiên nhẫn dùng tay gỡ những sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-khoa-yeu-thuong/2207539/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.