Như lửa nóng phừng phừng, Vũ cũng sôi máu chẳng kém, một phát quăng ngay chiếc hộp vào thùng rác rồi tổng sỉ vả người đối diện. 
-“Mày một vừa hai phải thôi nghe chưa con? Mày tưởng bố thích liên quan tới mày hả? Mỡ đấy mà húp!” 
Vũ vừa dứt lời liền bị Như đập cho một trận túi bụi. 
A Nhạn biết Như a, Như chỉ được cái to mồm thôi chứ người gầy nhom như que củi à, Vũ ngược lại mập ú, Vũ chỉ cần đá một phát chắc Như bay xa ba mét mất. 
Ấy vậy mà không. 
Vũ chẳng làm gì cả, chỉ là, đứng yên cho Như tẩn. 
Như đánh Vũ rất lâu, ra đòn rất mạnh, chân đấm tay đá mồm mắng liên hồi. 
-“Thằng rồ này, mày còn dám bảo là mày không nhớ tao? Mày còn dám to còi bốc phét hả? Bà lại vả cho một phát sái quai hàm bây giờ…” 
Giọng Như nghẹn ngào lắm, sống mũi Vũ cũng hơi hơi đỏ. Thế rồi chỉ cần một tay Vũ cũng đủ khống chế hai tay đang làm loạn của Như, tay còn lại hắn khẽ rút chiếc bút chì, những sợi tóc đen dài mềm mại lũ lượt rủ xuống. 
-“Mày…” 
-“Câm miệng, nếu không người sái quai hàm sẽ là mày đó!” 
Vũ doạ, hắn cầm chiếc bút đánh nhẹ vào má Như, đoạn lại tiếp tục doạ. 
-“Tao tạm tịch thu cái bút này để cảnh cáo mày, từ lần sau còn láo nữa thì đừng trách bố mày ác.” 
Như ấm ức không làm gì được, Vũ siết chặt tay Như một phát, hình như là rất đau. Chuông báo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-khoa-yeu-thuong/2207490/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.