Mười chín tuổi, phần lớn thời gian ta đều đánh xe, đi khắp các thôn trấn, không có chuyên gì đều để tiểu Hắc cho hàng xóm mượn. Đại niên di đến nói chuyện hôn nhân lại bị ta một lần nữa cự tuyệt. Ta liền nói rằng mấy ngày trước nhà tranh cháy, phải chờ ít nhất hai ba tháng nữa mới sửa xong, không có thời gian thành thân.
Có kinh nghiêm của năm đó, ta đem tiền bạc không dùng đến để trong bình sứ, đặt ở trong chuồng của Tiểu Hắc. Nếu trong phòng có thiệt hại cũng chỉ có quần áo cùng đồ vật, không bị động đến vốn liếng. Động thổ cũng tính là đại sự, ta tính toán xây phòng trúc, bên ngoài đẹp mà nguyện liệu cũng dễ tìm. Ở trên trấn có một vị sư phụ hiểu về kiến trúc, mời nàng đến trao đồi một lần. Dưới chỉ điểm của nàng ta xây một ngôi nhà mới. Ba căn phòng một căn bếp, mái hiên liền kề nhau, thoạt nhìn giống như một tiểu viện nhỏ gọn. Bốn tháng sau, ta có nhà mới, lại tiêu tốn hết toàn bộ tích cóp.
Ta nghĩ, tỷ tỷ sẽ thích bên ngoài như vậy. Mái nhà cong rộng chừng một thước, đằng trước trúc trải thật dày, mùa hè có thể đi chân trần giẫm trên đó mát lạnh. Mùa đông có thể dứng ngoài hành lang ngắm tuyết.
Ta vẫn tin tưởng tỷ tỷ sẽ đến vào một ngày nào đó ở trong năm. Nàng quả thật vẫn là đến đây. Kinh ngạc nhìn căn nhà mới xanh màu trúc, nàng không dám xác định hỏi: "Tiểu Song, đây là nhà muội sao?"
"Đúng vậy." Nhà của chúng ta.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-trung-thien-xa-phu/251871/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.